" Trước mặt tôi thì giả vờ ngoan ngoãn.. Sau lưng thì câu dẫn bạn thân của tôi.. Cố Khả Hân cô thật giỏi đóng kịch "
Gia An chậm rãi bước tới, khóe môi lạnh nhạt nâng lên ý cười khinh miệt.
Sắc mặt Khả Hân có chút hoảng hốt, khẽ giẫy giụa thoát khỏi vòng tay của Lục Hạo Thiên.
" An, cậu trở về thật đúng lúc.. ".. Lục Hạo Thiên nhìn thấy phản ứng của Khả Hân trong lòng có chút khó chịu nhíu mày nói.
" Đúng lúc? Không phải tôi làm phiền chuyện tốt của hai người sao? "
Ánh mắt dửng dưng của Triệu Gia An cùng ánh mắt sắc bén của Lục Hạo Thiên chạm vào nhau.
" An.. Cậu tốt nhất nên cẩn trọng lời nói!! Mình khuyên cậu một câu.. Có không giữ tới lúc bị người khác cướp đi thì đừng hối hận "
" Vậy tôi thật sự phải cám ơn cậu đã nhắc nhở.. Bác Lí tiễn khách"
Thanh âm của Triệu Gia An rất nhẹ nhàng nhưng trên gương mặt lại lộ ra khí chất lạnh lẽo bức người.
Lục Hạo Thiên siết chặt tay khẽ hừ một tiếng, chuyển ánh mắt đau xót nhìn Khả Hân rồi rời đi.
***
Cuối cùng Khả Hân cũng không nhịn được, liếm môi nhẹ giọng hỏi: " An.. Hạo Thiên là bạn thân của anh.. Tại sao lại đối với anh ấy như vậy "
Gia An nghe vậy xong, bất giác nhếch khóe miệng lên.
" Biết cậu ta là bạn thân của tôi, tại sao còn quyến rũ cậu ta? Hay cô vốn dĩ là con người hạ tiện như vậy "
Khả Hân sửng sốt, nhanh chóng phủ nhận: " Không phải.. "
Đôi mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/99-ngay-yeu-anh/461767/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.