🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

25.

Và thế là, vào mùa đầu hè năm hai, tôi và Trì Dã chính thức ở bên nhau rồi.

Bình luận chẳng còn xuất hiện nữa, có lẽ vì trong truyện thanh xuân vườn trường, “ở bên nhau” chính là cái kết.

Nhưng tôi vẫn lắp ghép lại được nội dung đại khái của cuốn truyện này.

Tôi chắc hẳn chỉ là một nhân vật phụ,

Còn Lâm Uyển và Trì Dã vốn mới là nam nữ chính — một đôi oan gia vì hiểu lầm mà đến được với nhau.

Chuyện Trì Dã yêu bạn gái của anh em mình…

Ừm, đúng là hơi phản đạo đức một tẹo.

Nhưng vì sự xuất hiện đột ngột của tôi,

Toàn bộ nhịp truyện đã bị đảo lộn.

Vả lại Trì Dã là người có nguyên tắc,

Anh ấy không đi theo cái cốt truyện sắp đặt sẵn đó.

Thế là, nhờ nỗ lực của cả hai,

Chúng tôi đã bẻ lái một bộ phim ngôn tình cẩu huyết,

Trở thành một câu chuyện tình yêu thuộc về chính mình.

“Em đang nghĩ gì vậy?”

Trì Dã nhéo má tôi, kéo tôi từ trong dòng suy nghĩ trở về.

Tôi cắn ống hút ly trà sữa, dán mắt nhìn miệng anh:

“Đang nghĩ… môi anh có mềm không.”

Trì Dã lập tức dí mặt lại gần:

“Cho em hôn thử.”

Anh dẫn tôi đi gặp bạn bè khắp nơi, cười tươi đến mức như sắp bung mặt.

Kỷ Diên: “Mở một ván không?”

Trì Dã: “Sao cậu biết tối qua Lâm Nhiễm hôn tôi?”

Cả đám: “???”

Giữa lúc đang chơi game, bạn bè hỏi:

“Có tướng mới đó, biết chưa?”

Trì Dã: “Vậy cậu chắc chưa biết tối qua cô ấy hôn tôi hai lần.”

Toàn bộ phòng game im bặt: “???”

Ừm ừm, chuyện xấu hổ cũng có rồi.

Lần đầu tiên là năm tư.

Trì Dã căng thẳng thấy rõ.

“Được không em?”

Tôi gật đầu.

Chúng tôi đều đã 22 tuổi, chuyện này cũng rất bình thường.

Huống chi tôi nghĩ, thanh xuân thì nên tận hưởng hết mình mới phải.

Trì Dã nghiêm túc vô cùng:

“Lâm Nhiễm, anh sẽ cưới em.”

Tôi cười nửa ngày.

Rồi… không cười nổi nữa.

Trì Dã ủ rũ như đưa đám, tôi cố gắng an ủi:

“Chuyện đó… lần đầu, bình thường thôi mà.”

Thử lại.

Tôi hắng giọng:

“Em hiểu, chắc do anh hồi hộp. Không sao đâu.”

Lần thứ ba.

Tôi sắp bị chuột rút đến nơi,

Vẫn vỗ vai anh:

“Ổn rồi đấy, anh đã cố hết sức rồi.”

Anh ôm chặt eo tôi, mắt đỏ hoe:

“Không lẽ sau này anh phải uống thuốc suốt đời sao?”

“Lâm Nhiễm, em đừng chê anh nha? Em đừng lấy người khác nha, lúc đầu chúng ta đã nói rồi, là anh sẽ cưới em…”

Tôi dở khóc dở cười:

“Không có chê đâu.”

Anh ngẩng lên, đôi mắt ướt như chó con dính mưa:

“Nhưng mà…”

“Không nhưng gì hết, sau này chúng ta thử thêm là được.”

Tôi kéo má anh ra hai bên:

“Ngày dài tháng rộng mà.”

Chỉ là… về sau tôi thật sự được chứng kiến kết quả của “nhiều lần thử”.

Cái lưng tôi… sắp không chịu nổi nữa rồi.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.