Thấy A Mạch mang theo sắc mặt giận dữ, Lý Thiếu Hướng như thể lại không sợ hãi, bất luận mọi người châm chọc, nói móc thế nào cũng chỉ đứng một bên cười làm lành. Cứ như vậy, chẳng khác gì dùng nắm đấm thép đấm vào bị bông mềm nhũn, khiến mọi người muốn phát tiết oán khí mà không phát tiết được. Như vậy chứng tỏ Lý Thiếu Hướng từ lâu đã đoán trước được phản ứng của mọi người, cho nên mới đem giấu kỹ mấy con ngựa này đi, để đến phút cuối cùng mới dám lộ ra. Hiện tại, mọi người đều đã mặc áo giáp trên người, lại vội phải đi, không muốn cưỡi cũng không thể, cũng không thể mặc áo giáp mấy chục cân trên người mà trèo đèo lội suối, nếu cứ như vậy, cho dù không bị mệt mà chết, thì lúc đến đại doanh cũng sẽ bị người ta cười đến chết.
Việc đã đến nước này, A Mạch cũng có chút bái phục Lý Thiếu Hướng, thấy bọn Vương Thất vẫn còn oán giận, liền lạnh giọng nói: “Đủ rồi! Đều lên ngựa hết đi, đừng cô phụ một mảnh tâm ý của Lý đại nhân!”
Lý Thiếu Hướng vội vàng dắt một con ngựa cường tráng nhất đến trước mặt A Mạch lấy lòng, A Mạch hừ lạnh một tiếng, nhận lấy dây cương, xoay người lên ngựa, những người khác mặc dù không tình nguyện, cũng đành ôm một bụng tức mà lên ngựa. Lý Thiếu Hướng giả như mắt điếc tai ngơ, cười ha ha nhìn mọi người rời đi, cho đến khi không nhìn thấy bóng dáng người nào nữa, lúc này mới xoay người phân phó tiểu binh: “Mau lên, lấy mấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/a-mach-tong-quan/2454736/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.