Chỉ một trận chiến ở Thanh Châu, A Mạch liền nổi danh.
Quân Giang Bắc tổng cộng tiêu diệt được hơn hai vạn quân Bắc Mạc, khiến cho “Sát tướng” Bắc Mạc Thường Ngọc Thanh phải lui về trấn giữ Võ An, nhất thời không thể tiếp tục tấn công Thanh Châu. Cùng lúc đó, chủ tướng quân Giang Bắc Mạch Tuệ, người vốn bắt đầu binh nghiệp chỉ là một tên lính quèn, cuối cùng dựa vào mỗi trận chiến đều giành được thắng lợi, thành tích vang dội hiếm có mà được liệt vào hàng danh tướng tứ quốc.
Trong thành phủ Thanh Châu, theo sự căn dặn từ trước của A Mạch, linh đường đã được chuẩn bị để làm lễ tế cho năm ngàn bảy trăm hai mươi chín tướng sĩ đã hy sinh trong trận đánh, bài vị vẫn còn chưa khô nét mực bầy đầy cả ba gian phòng. A Mạch phá lệ mặc quần áo trắng, thủ giữ linh đường trong ba đêm.
Đợi cho đến sáng sớm ngày thứ tư, A Mạch một mình rời khỏi linh đường, vừa mới đi đến một ngõ nhỏ liền thấy Lâm Mẫn Thận đang chờ ở phía trước cách đó không xa. “Ngươi quả thực không nên thủ giữ ở đó ba đêm,” Lâm Mẫn Thận khẽ cười nói, “Ngươi nhìn những người cùng gác đêm trong đó xem, có ai râu ria không mọc lởm chởm trên mặt như gốc rạ không? Chỉ có ngươi là da mặt vẫn bóng loáng như lúc ban đầu, ngươi chẳng lẽ không sợ bị người có tâm nhận ra sao!”
A Mạch sao lại không biết tính nết Lâm Mẫn Thận, nói năng khó nghe chẳng qua vì trong lòng chất chứa nỗi ấm ức mà thôi!
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/a-mach-tong-quan/2454853/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.