Thẩm Ngọc không lắc cũng không gật đầu, bây giờ nói đến những thứ này còn có ý nghĩa gì sao?
"Ngươi vì sao lại không nói sớm cho ta biết?" Trấn Bắc Vương thanh âm mang theo lửa giận.
Tại sao?
Thẩm Ngọc âm thầm cười khổ, y thế nào lại dám nói cho Vương gia hắn biết chứ?
"Bởi vì ngươi không tin tưởng Bổn vương." Trấn Bắc Vương tự hỏi tự trả lời, "Ngươi không tin ta sẽ tha thứ cho ngươi, không tin ta thích ngươi đến như thế, cũng không tin ta sẽ vì ngươi mà làm chủ."
Thẩm Ngọc miệng lưỡi đắng nghẹn đến tận tâm, y làm sao dám hi vọng mơ tưởng xa vời đến như vậy chứ?
Thẩm Ngọc tay chống đỡ ở trên nền tuyết, Bắc Vực đông lạnh đến sớm, đến ngày mùa đông giá rét còn có thể khiến tai cùng tay người lạnh cứng lại, y chân tay lạnh cóng, chỉ hơi động nhẹ một cái liền giống như bị kim đâm phải vậy.
"Ngươi cho rằng Bổn vương thích ngươi mặc trên người trang phục giống như một nữ nhân sao? Cho rằng Bổn vương chỉ vì thân phận Thiên kim tiểu thư Thẩm phủ này mới yêu thích ngươi? Phải không?"
"Chúng ta chung đụng chăn gối đã lâu ngày như vậy, ngươi cho rằng Bổn vương là một người mù, còn là một người ngu sao?"
Y phục ma sát tạo nên âm thanh, từ trên người Thẩm Ngọc rơi xuống một chút lông.
Áo choàng lông thú mang theo nhiệt độ cơ thể cùng hơi thở nam nhân của Trấn bắc Vương.
Thẩm Ngọc cả người chấn động một cái, ngẩng đầu lên nhìn, giật mình.
Trấn Bắc Vương đem áo choàng của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/a-no/1726741/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.