Năm vừa qua là năm đầu tiên Bùi Dữ Minh bắt đầu cuộc đời làm công ăn lương.
Ngày nhận được khoản thưởng Tết âm lịch, chuyện thứ nhất mà cậu làm chính là tự tay chọn lựa quà tặng cho người lớn trong nhà. Không chỉ có vậy, suốt năm vừa rồi cậu còn theo Khám Tụng Ninh học được một ít kỹ năng bếp núc, thế là cũng trù tính làm cho bà nội một bữa cơm.
Khám Tụng Ninh cùng về nhà làm trợ thủ giúp cậu, thật ra thường ngày anh luôn là người nấu ăn cho Bùi Dữ Minh nên đã quá quen với cảnh cậu lăng xăng ăn vụng bên cạnh. Hôm nay đột nhiên hai người đổi vai, Bùi Dữ Minh trộn salad xong đút cho anh một miếng, Khám Tụng Ninh còn phải giật mình hoảng hốt.
Một năm này Bùi Dữ Minh đã trưởng thành lên rất nhiều.
Cậu bắt đầu đi thực tập, tiến vào xã hội rồi học cách xử sự của người trưởng thành. Thân hình cậu vốn cao lớn, môn vận động ưa thích là bóng rổ, thế mà trải qua một năm, bờ vai cậu dường như càng to rộng hơn trước kia một chút.
Bùi Dữ Minh tặng bao lì xì cho bà nội, có lẽ là hôm nay muốn biểu hiện vẻ thành thục của bản thân nên cậu còn cố ý mặc một chiếc áo len cao cổ màu đen hơi ôm sát người, thứ mà năm ngoái có đánh chết cũng không bao giờ sờ vào. Chiếc đồng hồ thể thao hằng ngày không rời thân cũng được tháo xuống thay bằng đồng hồ màu xám bạc —— cũng là món quà sinh nhật kiêm chúc mừng cậu đi thực tập của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/a-resposta-bat-phan-bao/423575/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.