Lý Vi Ý cả đời chưa từng cảm thấy xấu hổ muốn độn thổ như vậy!
Mặt cô đỏ bừng, lòng như tro tàn đứng bên cạnh Trương Tĩnh Thiền, nhìn anh điềm nhiên như không chào hỏi mọi người. Khi Lý Vi Ý đi ngang qua bố mẹ, còn bị mẹ véo cho một cái vào cánh tay.
Mọi người ngồi xuống.
Nụ cười của Lý Vi Ý vẫn còn cứng ngắc, trong khi đó Trương Tĩnh Thiền đã nhẹ nhàng hỏi thăm sức khỏe của Đinh Trầm Mặc, còn nói vài câu về chuyện công ty với Trương Mặc Vân. Lý Vi Ý cảm thấy không công bằng! Mất mặt như vậy đều do anh gây ra, là anh đã nhấc cô ngồi lên người mình, là tay anh tách chân cô để tạo tư thế thuận lợi. Kết quả điều mọi người thấy là cô chủ động ngồi lên người anh.
Một tay Lý Vi Ý che mắt, cô hung hăng trừng mắt nhìn anh.
Trương Tĩnh Thiền đã cởi áo vest, tan làm anh không thắt cà vạt, cổ áo sơ mi mở rộng, dáng ngồi thoải mái, toàn thân toát lên vẻ thanh lịch kiêu ngạo. Khi nghe người khác nói chuyện, ánh mắt anh rất chăm chú, người đàn ông 27 tuổi, ánh mắt thâm thúy không giấu được sự sắc sảo. Vì khí chất sắc bén bên trong cơ thể anh, nên bất kỳ ai kể cả bố anh khi nói chuyện với anh, đều không thể hoàn toàn thả lỏng.
Anh như không nhìn thấy anh mắt giận dữ của Lý Vi Ý, vẫn tiếp tục nói chuyện với Đinh Trầm Mặc.
Lý Vi Ý trừng mắt nhìn, ánh mắt không kìm được rơi vào khuôn mặt trắng trẻo của anh dưới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/a-thien-dinh-mac/1020221/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.