Khách và chủ đều vui vẻ, bước đầu đàm phán với Hoa Viên cũng rất thành công, Bùi Vụ cảm thấy mọi việc suôn sẻ, tâm trạng cũng theo đó mà tốt lên.
Bữa cơm hôm nay, Tổng giám đốc Trương nhất quyết đòi mời. Bùi Vụ thấy không tranh lại, đành nói lời cảm ơn vài lần.
"Vậy chuyện này chúng ta cứ quyết định như thế nhé." Tổng giám đốc Trương uống một chút rượu, vừa kéo Bùi Vụ ra ngoài vừa nói nhỏ: "Hôm nào lại tụ tập!"
Bùi Vụ giờ đã có xu hướng phát triển thành bạn bè với ông, không từ chối: "Được, thời gian để ông quyết định."
Tổng giám đốc Trương: "Thoải mái!"
Tiểu Omega là người bên Hoa Viên, đứng trên bậc thang đợi xe cùng giám đốc, nhìn về phía Bùi Vụ vài lần, cuối cùng vẫn không nhịn được, chạy nhanh đến.
"Trợ lý, trợ lý Bùi!" Tiểu Omega nhẹ nhàng cúi người chào, "Hôm nay cảm ơn ngài!"
"Không có gì." Bùi Vụ cười nhạt.
Tổng giám đốc Trương nín cười, đứng dạng ch.ân ra xem kịch hay.
"Ngài... Ngài có tiện..." Tiểu Omega khó mở lời.
"Có tiện thêm phương thức liên lạc không?" Tổng giám đốc Trương tươi cười, như đang trêu chọc, "Thế thì chắc chắn là không được rồi. Trợ lý Bùi rất bận, không có thời gian yêu đương đâu."
"Không không không!" Tiểu Omega vừa xua tay vừa lùi lại. Da mặt cậu ta mỏng, bị nói trúng tim đen liền không còn dũng khí. Vừa lúc xe của họ đến, cậu ta liền chui vào xe cùng giám đốc trong một trận cười.
"Trợ lý Bùi đào hoa thật vượng quá." Tổng giám đốc Trương cảm thán, "Nhớ năm đó tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/abo-chet-that-bui-tro-ly-lanh-lung-cam-duc-lai-bi-sep-nhin-len/2882100/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.