Nóng...
Nóng đến mức không thể chịu nổi...
Tế bào toàn thân tựa như bị đun chảy, mỗi tấc da thớ thịt như muốn nứt ra, đau đến mức không thể hình dung...
Y muốn kêu gào, muốn giãy dụa nhưng lại bị thứ gì đó trói buộc, không thoát ra được...
Trong địa ngục tra tấn, trong bóng tối vô biên, Arthur lâm vào hôn mê, mở mắt ra lần nữa đã là ba ngày ba đêm sau.
Đập vào mắt là bức tường trắng, giường trắng, cửa sổ màu trắng, và cả cô y tá xinh đẹp trong bộ đồng phục màu trắng.
Nữ y tá xinh đẹp nhìn thấy Arthur mở mắt thì cực kỳ vui mừng:
- Trời ạ, rốt cuộc cậu cũng tỉnh rồi!
- A...khụ...!Đây là đâu? Cô là ai?
Arthur khó khăn cất lời, cổ họng y khàn đặc, cả người mềm nhũn.
- Ơ, cậu đừng ngồi dậy! Cậu vừa trải qua phẫu thuật tái tạo gien, không được cử động đâu! - Giọng nói của nữ y tá cực kỳ dễ nghe - Đây là bệnh viện chăm sóc đặc biệt Sheikh Farat Đế Quốc, còn tôi là y tá Anna.
Bệnh viện chăm sóc đặc biệt Sheikh Farah? Như Arthur biết thì bệnh viện này không hề nhỏ, là bệnh viện chăm sóc đặc biệt dành cho quân đội Đế Quốc, chỉ tiếp nhận các sĩ quan cấp cao từ cấp bậc tướng quân trở lên.
Sao y có thể vào đây được?
Arthur nhắm mắt lại, cảnh tượng Cơn Bão Đỏ phát nổ hiện lên trong đầu, vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, y quay người chặn pháo lựu đạn, bảo vệ Francois trong vòng tay Thanh Điểu, nhưng y lại bị thương bởi xung lực của lựu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/abo-huong-toi-binh-minh/1152604/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.