Edit: @nynuvola (wp)
Ngôn Dật mở mắt ra, khắp nơi được bao phủ bởi thứ tin tức tố kì lạ.
Cậu cố gắng đứng dậy, nhưng xương cốt nặng như đeo chì, thử lấy tay sờ vào lưng, quả nhiên có một ống kim tiêm truyền vào cột sống, thuốc lỏng lạnh ngắt đang rót vào khoảng trống cơ thể, gần như các cơ quan đều lạnh ngắt và tê liệt.
Xung quanh tối đen như mực, cậu duỗi tay muốn lần mò, nhưng vừa mới giơ ra khoảng mười mấy centimet, liền chạm phải một tấm lưới sắt.
Dù chỉ là nhấc tay lên nhưng đã tiêu hao hết tất cả sức lực bản thân, cậu nghiêng người yếu ớt thở dốc, mất đi tinh thần tiếp tục dò dẫm.
Có người đẩy cửa đi vào, bật công tắc đèn.
Tin tức tố mùi thuốc phiện choáng ngợp như độc rắn nghiền ép cả căn phòng, nó thuộc về một Alpha cấp cao M2.
Ánh sáng quá chói khiến Ngôn Dật không mở mắt ra được, hồi lâu sau, cậu híp mắt lại, mới nhìn rõ ràng tình cảnh của mình lúc này.
Ngôn Dật bị nhốt trong một cái lồng chật hẹp bằng thép gai.
Thiệu Văn Cảnh từ trêи ngồi xuống bên cạnh cậu, đầu ngón tay luồn vào trong lồng thép nhẹ nhàng chạm vào gò má cậu, ɭϊếʍ môi dưới: "Cậu cuối cùng cũng tỉnh rồi, được tôi giải cứu thoát khỏi địa ngục kia, có thấy cảm kϊƈɦ chút nào không?"
Ngôn Dật cố gắng nâng mí mắt, ngơ ngác nhìn gã, con ngươi màu xám nhạt phảng phất một tầng bụi mờ.
Thiệu Văn Cảnh ngồi trước mặt cậu, mở cửa lồng, bắt đầu vuốt ve gò má Ngôn Dật.
Gương mặt ấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/abo-quan-su-cup-tai/2615972/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.