Tại gia tộc, Hứa Trường Châu tiếp nhận đủ loại huấn luyện cường hóa, lực lượng, tốc độ, cách đấu (đánh nhau kịch liệt) , thương pháp (kỹ thuật bắn súng) , thậm chí là ý chí cũng bị yêu cầu phải đạt đến một tiêu chuẩn khắc nghiệt.
Hắn từng phải uống lượng lớn cồn cao độ, bị nhốt vào một gian phòng tối, phản ứng dị ứng mãnh liệt khiến trên làn da hắn nổi lên từng tảng mẩn đỏ lớn, cuối cùng ngã xuống mặt đất lạnh như băng chờ đợi cơn sốc qua đi, từ đầu đến cuối đều không thèm liếc mắt nhìn ống tiêm thuốc kháng dị ứng trên bàn một cái.
Sau khi huấn luyện ý chí qua đi, lực chịu đựng của Hứa Trường Châu đối với cồn đột nhiên tăng lên, tuy rằng các bác sĩ nói ví dụ như vậy phi thường hiếm thấy, nhưng hiện tại hắn đích đích xác xác không hề dị ứng với cồn.
Tuy nhiên tạm thời hắn không định nói cho Ôn Ngải.
Hứa Trường Châu một ly tiếp một ly, uống rất nhanh, lại không khiến người cảm thấy nóng nảy. Người chung quanh ồn ào đều xem náo nhiệt không coi là chuyện lớn, dùng tay vỗ theo tiết tấu, trong miệng hô to: "Uống! Uống! Uống!"
Ôn Ngải ngơ ngác nhìn hầu kết lăn lộn trên dưới của Hứa Trường Châu, thẳng đến khi bồi bàn bưng đến ly thứ mười, cậu mới nhớ ra phải ngăn cản.
"Đừng uống đừng uống! Này! Cậu có nghe thấy không!"
Thanh âm Ôn Ngải bị khẩu hiệu vang dội của những người chung quanh át đi dễ như trở bàn tay, cậu nhón chân tiến đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ac-ba-kho-lam/2691640/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.