Từ sau năm Kiến An thứ nhất, trong 4 năm, Quan Trung chưa từng khởi binh với quy mô lớn như vậy.
Mặc dù Đổng Phi đoạt Quan Trung, Khất Hoạt quân diệt Tiên Ti, cũng phần lớn là hơn mười vạn binh mã, mà lần này. . .
Tám vạn Đạp Bạch quân, sáu vạn Tuyển Phong quân.
Còn có mười vạn nhân mã ở hai hành dinh Tân An, Vị Nam, Nguyên Nhung, Bối Ngôi, cùng với Du Dịch quân đã giao phong tại Hà Nội, Đổng Phi hầu như đã điều đi hết binh lực tinh nhuệ tại Quan Trung, lục tục di chuyển, đóng quân suốt một đường đến Cốc Thành.
Vì vậy, từ Cốc Thành tới Lạc Dương, chỉ trong cự ly ngắn ngủi đã tụ tập hơn 20 vạn đại quân.
Khi Đổng Phi thấy binh mã cuồn cuộng không ngừng xuất phát từ Quan Trung, cũng không khỏi sinh ra loại cảm giác kinh hoàng khiếp sợ.
Đây có lẽ là chiến dịch lớn nhất đời này y chỉ huy.
Mà ngọn nguồn của trận chiến dịch này lại đến từ trận đại bại không hề có quan hệ với y?
- Ta cũng biết, làm như vậy có vẻ không đáng. Thật ra lấy tình huống hiện nay của Quan Trung, chỉ cần mấy năm, chúng ta sẽ có thể có đủ lực lượng dễ dàng đoạt lại Lạc Dương. Nhưng hiện tại, chúng ta phải đánh một trận chiến với lực lượng tương đương!
Đổng Phi lén giải thích với Từ Thứ:
- Thất bại của Hạ Hầu Lan, nếu vào lúc bình thường thì cũng không có gì. Nhưng tân hoàng đăng cơ, chính là thời cơ tốt để thiên hạ quy tâm. Thất bại này cũng trở thành cuộc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ac-han/2240411/chuong-409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.