Giang Triết kháng nghị dĩ nhiên không có hiệu quả , chuyện mà cô - Giang Thién Nhi muốn làm, anh chưa bao giờ cự tuyệt cô, giống như lần trước, biết rất rõ ràng cô đi gặp nam sinh sẽ đau lòng, nhưng là vẫn để cô đi.
Vì vậy, giang Thiến Nhi từ trong tủ quần áo chọn ra một bộ tự nhận là thành thục nhất, đi theo phía sau Giang Triết nghênh ngang xuống xe.
Còn chưa có đi tới cửa lớn của công ty , giang Thiến Nhi liền ở bên cạnh nhẹ giọng nhắc nhở.
"Cười, cười."
Giang Triết cười khẽ, "Anh cảm giác chính mình đang bán rẻ tiếng cười , mà em chính là tú bà kia?"
"Giang Triết. . . . . ." Vừa muốn nổi giận, cửa chính bị an ninh kéo ra, sau đó nghe được mọi người đồng loạt gọi: " Chào Tổng giám đốc."
Dừng một chút, thấy người bên cạnh Giang Triết, liên tục không ngừng khom lưng, "Chào Giang tiểu thư."
Giang Thiến Nhi đứng ở nơi đó, cố gắng mỉm cười thành bộ dáng hào phóng đoan trang, sau đó nghiêng mắt nhìn Giang Triết, bộ dáng kia, giống như Giang Triết không cười, cô cũng không đi thế đầu.
Giang Triết há có thể không biết tâm tư của cô, vì vậy, quay đầu, đối mặt cấp dưới của anh, khóe miệng hơi giương lên một chút, bắp thịt trên mặt hơi thả lỏng.
Toàn bộ mọi người sửng sốt, mọi người trong Minh Đế đều nói tổng giám đốc rất anh tuấn tiêu sái, đáng tiếc chính là khuôn mặt quanh năm giống như băng sơn, nếu như có thể cười một tiếng, nhất định sẽ làm điên đảo chúng sinh.
Chẳng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ac-ma-ba-yeu-chi-yeu-co-gai-nho-ngot-ngao/2252048/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.