Editor: Jun_dauhau
"Làm sao lại để ngã bệnh? Thân thể anh không phải vẫn rất tốt sao?"
"Nha đầu ngốc, thân thể anh không phải muốn là có thể kiểm soát được."
Giang Triết giơ tay lên, vuốt ve đầu Giang Thiến.
"Giang Thiến, cô nên khuyên nhủ anh trai cô thật tốt đi, anh ấy gần đây không biết bị làm sao vậy? Uống rượu như phát điên, cũng không quản người nhà là cô sẽ đau lòng."
Người bên cạnh đột nhiên mở miệng, âm thanh ủy khuất.
Nhiệt tình trong lòng Giang Thiến lập tức bị đóng băng.
"Anh, vậy cũng không đúng."
Lời nói phía sau lại không biết nên đáp lại thế nào, rất nhiều lời muốn nói đang nghẹn lại trong cổ họng, nhưng một câu cũng không nói nên lời.
"Đỗ Hân Lệ."
Giang Triết quay đầu, sắc mặt khẽ biến, hơi không vui.
"cô hôm nay cực kỳ rảnh rỗi? Công ty không có việc giao cho cô xử ký?"
"Triết, chuyện công ty làm sao có thể so sánh với anh được?"
Đỗ Hân Lệ tiến lên bắt lấy tay Giang Triết, hơi làm nũng.
Nhìn thấy có người làm động tác này như vậy với Giang Triết, trong lòng dâng lên một hồi khổ sở.
Giang Triết nhìn cái đầu bên cạnh mình, cúi thiếu chút nữa là đụng tới mép giường, anh làm sao lại không biết cô đang nghĩ gì.
Anh giống như vô cùng thân thiết mà nắm bả vai Đỗ Hân Lệ.
"Tôi biết, cô rất tốt với tôi."
Ánh mắt anh nhìn cô ấy chứa đầy ôn nhu, khiến cho người ta chìm đắm trong đó.
Giang Thiến chỉ cảm thấy lòng mình như bị dao khoét, lời nói dịu dàng như vậy đã từng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ac-ma-ba-yeu-chi-yeu-co-gai-nho-ngot-ngao/2252184/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.