Edit : Phương Thiên Vũ
Tư Minh Dạ vội vàng mút vào cánh môi mềm mại kia, lưỡi dài linh hoạt tham nhập dây dưa trong miệng cô, bàn tay từ vạt áo chui vào trong, vuốt ve da thịt nõn nà kia, thân thể dần dần trở nên hừng hực nhưng sợ dọa đến cô, hít một hơi thật sâu, ngón tay nhanh nhẹn cởi bỏ cúc áo rồi lại đến sau lưng đem nút thắt của nội y đồng loạt cởi bỏ.
Ngón tay thon dài cùng khớp xương rõ ràng dao động trên người cô, Hạ Duy Y khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn nổi lên ửng hồng, đầu óc bắt đầu trở nên hỗn độn, vô thức lắc lắc thân mình,“Dạ… Dạ…”
“Ân, anh đây…” Tư Minh Dạ đem mặt chôn ở hõm vai của cô, nhẹ nhàng mà cắn, một tay càng không ngừng chạy trên lưng bóng loáng của cô, tay còn lại thì phủ trước ngực đẫy đà của cô mà vuốt ve, xúc cảm mềm mại lại nhiều đàn hồi dưới tay làm anh hô hấp càng thêm nặng nề. Miệng lưỡi nóng bỏng dần dần đi xuống, ngậm lấy nụ hoa phấn hồng kia mà mút. Bàn tay to dọc theo đường cong mềm mại mà dao động, chậm rãi trượt hướng xuống bụng, cởi bỏ nút gài của chiếc váy ngắn màu trắng kia, chui vào, dò xét giữa hai chân cô.
“Ngô ngô…” Cảm giác xa lạ làm cho cô có chút bối rối, thân thể lại theo bản năng dán chặt anh, hai mắt càng thêm ẩm ướt.
Tư Minh Dạ nhẹ nhàng hôn môi cô,“Ngoan, đừng sợ…”
“Ân…” Hạ Duy Y thả lỏng một ít, ánh mắt mê ly nhìn anh,“Không sợ…” Bản năng gần như tín
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ac-ma-chi-sung/107789/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.