Khi chúng ta nhìn lại lịch sử thì thông thường sẽ nhận ra. Dưới dòng thác cuồn cuộn của lịch sử, cho dù người lãnh tụ có anh minh hơn đi nữa cũng không thể tránh khỏi đầu não mơ màng.
(Đế quốc biên niên sử trang 35 quyển 7 - thời đại La Lan)
Bây giờ là thời điểm sau giờ ngọ trong một ngày hè nóng bức. Trên bầu trời, mặt trời chói chang vẫn vô tình tỏa sức nóng. Vì phải nghênh tiếp khải hoàn nghi thức. Ngồi trên ngựa, vô số cận vệ quân mặc tiên hồng khải giáp ( khải giáp đỏ thắm ) đã phong tỏa bến cảng ngoại bất xuất nội bất nhập.
Mà ở cách ngoài cửa bến cảng hơn một trăm bước, đám binh lính sứt đầu mẻ trán của sở trị an đế đô đang sử ra toàn bộ sức lực của mình, bọn họ rất nhiều người quần áo bị rách tả tơi. Những quân hàm quân hiệu vốn sáng lấp lánh cũng đã bị giật rơi cả rồi, ngay cả giày cũng đều bị tuột rơi đâu mất.
Khiến cho hơn một ngàn binh lính phải duy trì trị an bên ngoài bến cảng khổ sở chính là hơn năm vạn đế đô thị dân cuồng nhiệt vây xem.
Đám thị dân nhiệt tình tràn trề vây xem này đã chuẩn bị sẵn hoa tươi, hoan hô, vỗ tay - đương nhiên còn có rất nhiều phụ nữ thậm chí chuẩn bị cả những nụ hôn nồng thắm lẫn trinh thao của mình. Ở đây, dưới cơn sóng nhiệt tình dồn dập này, một ngàn binh lính trị an có cảm giác mình chỉ như một con thuyền rách, lúc nào cũng có thể bị lật nhào.
Giờ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ac-ma-phap-tac/1/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.