Tà nhãn vương quốc…
Tà nhãn quân vương?
Đỗ Duy cười khổ: "Chẳng lẽ người kia ở đây kiến tạo một vương quốc, tự lập làm vua? Một ma thú vương quốc?"
Nhìn thấy công cáo, Đỗ Duy đối với "tà nhãn bạo quân" càng lúc càng không nén nổi hiếu kì.
"Cống hiến một con mắt, hừm…" Hầu tái nhân cười lạnh, hắn đột nhiên lùi lại một bước, Đỗ Duy & Đạt đạt ni nhĩ còn chưa kịp phản ứng, kị sĩ đã trở tay chém ra một kiếm, chỉ nghe "khách sát" một tiếng, khối cự thạch trước mắt đã bị trảm là hai đoạn sụp đổ xuống. Hầu tái nhân tròng mắt lóe kim quang, lại bước lên một bước chấn nát hòn đá, lạnh lùng: "Ta thật sự muốn gặp tên quốc vương này."
Đúng lúc, xa xa truyền lại vài tiếng kêu to, Đỗ Duy ba người không kìm được sửng sốt, thấy trên một đoạn cành khô bên trong hạp cốc không biết từ lúc nào bay tới mấy con quạ đen. Quay về ba người kêu lên mấy tiếng, đột nhiên phun ra tiếng người, lớn tiếng kêu: "có người đến, có người đến."
Nói xong, vỗ cánh bay đi, vừa bay vừa kêu: "nhanh đi thông báo," sau đó quạ đen liền bay vào trong cốc.
Hầu tái nhân cười lạnh, tùy ý vung chân, mấy hòn đá bắn ra ngoài, chỉ nghe "viu, viu" hai tiếng, hai con quạ đen liền sa xuống, vũ mao tán lạc, toàn thân nát nhừ, chỉ còn một con về báo tin.
"Ài, ngươi nên đánh rơi tất cả bọn chúng." Đỗ Duy thở dài: "Bây giờ đối phương có chuẩn bị, thật sự không tốt lắm."
"Là ta cố ý." Hầu tái nhân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ac-ma-phap-tac/459069/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.