Ngựa trong phủ công tước Hoa Tulip đương nhiên là ngựa xịn, do Đỗ Duy lúc trước phụ trách đàm phán cùng người thảo nguyên, sau đó thân vương vương đình của thảo nguyên theo ước hẹn tặng nô lệ cho Đỗ Duy. Rồi vì để biểu hiện thành ý lại tặng thêm mấy con ngựa tốt thượng đẳng của thảo nguyên. Đỗ Duy cùng Bạch Hà Sầu hai người cưỡi ngựa một đường ra khỏi đế đô.
Sáng sớm, cửa thành đã mở cửa cho thông hành, nhiều người và các thương đội đều xếp hàng trật tự chờ đến lượt ra vào. Nhưng đại ca Bạch Hà Sầu này lại không hề giữ phép tắc gì cả, một mình cưỡi ngựa xông thẳng tiến cửa thành xem những binh sĩ cận vệ quân hoàng thành toàn thân trang bị như không khí. Vị Bạch đại ca này đương nhiên có bản lãnh làm vậy, phóng mắt khắp đại lục, ai đủ sức cản hắn? Nếu lòng hắn không vui, một chưởng trực tiếp phách tới như là giết kiến vậy. Binh sĩ thủ cửa thành mắt thấy Bạch Hà Sầu một mình cưỡi ngựa cao lớn xông tới lập tức xông lên cản đường, những binh sĩ bên cạnh đã rút ra trường kiếm vây lại. Bạch Hà Sầu tính tình cổ quái, xa xa thấy những binh sĩ này, sắc mặt lạnh lùng nhưng cũng chưa có động thái gì. May là ngựa trong phủ công tước tự nhiên là được huấn luyện nghiêm cách, phía trước có binh sĩ nhấc đao rút kiếm, ngựa tự giảm tốc độ không dám xông lên trước.
- Người nào dám tự tiện xông qua cửa thành đế đô, không cần mạng nữa à? Mau mau xuống ngựa, báo lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ac-ma-phap-tac/460160/chuong-426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.