Lâm Giang ra ngoài đi dạo xung quanh vài vòng, chủ yếu là tiêu hóa những thứ hắn vừa biết được.
Hắn thấy được Quân Vương Thảo, Địa cấp hạ phẩm linh dược. Có một tác dụng vô cùng ghê gớm là tăng cơ hội tiến hóa và tiến bậc của thần thông, đương nhiên là Địa cấp linh dược thì bất cứ linh dược nào cũng hiếm có và có tác dụng ghê gớm. Với cấp độ của Lâm Giang hiện tại, phục dụng Địa cấp linh dược cũng không khác nào là tự sát, hắn không thể chịu nổi dược lực của nó.
Còn về truyền thừa của Vạn Hoa Cốc, Lâm Giang lúc chăm chú nhìn vào phiến đá đã vô tình ngộ đạo, ý thức xuất hiện ở Vạn Hoa thế giới và biết được chỉ có kẻ thích hợp mới có thể tiến vào Vạn Hoa thế giới tiếp nhận truyền thừa, nhưng không biết tại sao Lâm Giang lại có thể vào được.
Khi Lâm Giang biết cũng chỉ cười cho qua, ở bên trong ngắm tiên cảnh mà không tiếp nhận truyền thừa. Tuy vậy nhưng hắn vẫn ngộ được con đường tiếp theo mình phải đi.
Lâm Giang đã bị kẹt lại Luyện Thể đỉnh phong vô cùng lâu, hắn luôn có cảm giác mình có thể đột phá nhưng lại bị mê vụ che chắn lại lối đi, không tìm được con đường cho mình. Lần ngộ đạo này tuy không tiếp nhận truyền thừa nhưng khi ở nơi đó Lâm Giang cuối cùng cũng thấy được con đường của mình, đó cũng có thể coi là phần thưởng của truyền thừa cho Lâm Giang.
Lâm Giang bước tới bờ sông cạnh nhà, nằm xuống nhắm mắt lại. Ý thức của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ac-mong-chi-lang/76698/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.