Nồng nàn, mê mệt trong nụ hơn đầu đời dù lòng ko hề muốn, cô nàng có đôi môi đang bị người ta khóa chặt toàn thân rã rời, tựa như đã chịu hợp tác với đối phương. Tuy nhiên, xúc cảm cô đương lên cao trào thì cũng là lúc chàng trai kia thoả mãn dục vọng. Anh quyến luyến rời môi mình khỏi đôi môi ngọt dịu của cô, đôi mắt chẳng thể thoát ra khỏi cảm xúc đê mê kì lạ ấy, chỉ biết chăm chú chiêm ngưỡng khuôn mặt tuyệt mĩ và nở 1 nụ cười mãn nguyện.
Khó chịu lẫn khinh bỉ kẻ dám đùa cợt, cướp đi nụ hôn đầu của mình, cô gái nhăn mặt, đưa mu tay lên miệng quệt mạnh, như muốn xoá hết những dấu ấn, nước bọt lẫn mùi hương có chút đàn ông cửa kẻ kia, mắt hằn giận dữ.
-Sao thế? Đừng nói với tôi cô vẫn chưa thoả mãn nhé, hay chúng ta làm lại?_Chống tay vào tường, Gia Phong đưa tay còn lại nâng cằm cô gái, lãng tử bỡn cợt_Chỉ là 1 nụ hồn xã giao kiểu Pháp thôi mà. Hiểu lầm ko tốt đâu.
-Hiểu lầm?_Chiếu tướng lên con người đểu giả trước mặt, cô gái cắn răng tức giận.
-Đúng! Ko nên hiểu lầm!
-Tôi sẽ ko hiểu nhầm!_Lột ngay bộ mặt bần cùng, xé toạc nó 1 cách tan nát, cô gái nở nụ cười khinh miệt, phảnh phất đâu đó trong nó còn có cả sự kiêu hãnh tột bậc chỉ dành cho tiểu thư danh giá. Cô vào hùa với chàng trai kia, cũng như để trấn an bản thân mình_Chỉ là 1 nụ hôn kiểu Pháp thôi mà, chẳng có gì phải bận tâm cả. Cảm ơn sự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ac-quy-khong-canh-heart-and-hurt/9762/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.