Mỗi ngày lặng lẽ trôi qua, bất tri bất giác đông chí đã qua đi, ngày mồng tám tháng chạp sắp đến. Trong lúc này, thay đổi lớn nhất là kinh doanh của quán cơm càng lúc càng tốt lên, so với buôn bán cá thì lợi nhuận tốt hơn nhiều. Mua bán tốt hơn khiến mọi người phải luôn tay luôn chân, bởi vì không chỉ có du khách qua đường đến dùng bữa, mà mọi người ở trong thành cũng đi đến để dùng bữa, chỉ cần thu tiền khách cho thêm cũng khiến cho mọi người mặt mày hớn hở.
Trù nghệ (Tài nấu nướng) của Mặc Nghiễn Tâm quả thực so với đầu bếp của cung đình chỉ có hơn không kém, đáng sợ nhất là tất cả các món đặc sản ở các vùng khác như Tứ Xuyên, Tô Châu, Quảng Đông, Quảng Tây, An Huy, Chiết Giang hay Phúc Kiến. Từ cách nấu nướng, mùi vị đến kĩ thuật lửa củi nàng đều rành mạch. Ngay cả món điểm tâm sáng là món rau trộn của nàng cũng thật khác biệt. Ngay cả những món ăn đặc sản ở những địa phương hẻo lánh nàng cũng có thể làm ra được hơn nữa khẩu vị thật đúng chuẩn, chứ không phải tùy tiện nấu bừa đem ra để đối phó người khác.
Bởi vậy, Mộ Dung Vấn Thiên quyết định chỉ dong thuyền ra khơi nữa ngày! Cá tôm bắt được toàn bộ cung cấp cho quán cơm, trước buổi trưa liền gấp gáp trở về, trực tiếp đến quán cơm hỗ trợ…
“Mọi người rốt cục đã trở lại, mau! Mau! Mau! Mau đến giúp đón tiếp khách một chút!”
“Sao? Chúng ta hình như vẫn chưa chuẩn bị xong, khách hàng đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ach-duong-tinh-quanh-co/840970/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.