Editor: Lăng
Dư Bạch nghe thấy câu này thì lập tức sững sờ, nghi ngờ lỗ tai mình có vấn đề. Vẫn là giọng nói bén nhọn của Tiền Thân vang lên trước: "Cái gì? Tầm thường? Tống Tiễn, cô biết cô đang nói ai không đấy? Cô biết Dư Bạch......"
"Biết." Tống Tiễn cắt ngang lời Tiền Thân nói, giọng điệu không chút gợn sóng, vẫn hờ hững như cũ, cô nói: "Được thầy Bạch chỉ dạy."
Tiền Thân cao giọng: "Cô đã biết mà còn nói là tầm thường? Cô biết thầy Bạch là ai không?"
Tống Tiễn bình tĩnh nghe cô ta nói xong, cô nhìn về phía Dư Bạch, hỏi cô ấy: "Cô có biết vì sao lại tầm thường không?"
Khí thế của cô không hề áp đảo người khác, nhưng lại làm người ta không thể chống đỡ được. Không hiểu sao Dư Bạch lại nghĩ đến hôm ở vườn hoa, Tống Tiễn cũng đứng trước mặt như này, giọng điệu bình tĩnh lạnh nhạt nói: "Cô nói dối, cô không thích Giang Liễu Y."
Dư Bạch nuốt nước bọt, tim đập nhanh hơn, cả người căng thẳng đổ mồ hôi. Tiền Thân muốn vọt lên, Giang Liễu Y đứng cạnh Tống Tiễn ngăn hành động của cô ta lại.
Tống Tiễn lại hỏi lại: "Cô biết vì sao lại tầm thường không?"
Dư Bạch lấy lại trạng thái, thở đều, nhiều người có mặt như vậy, cô ấy không thể luống cuống được. Cô ấy cố gắng để giọng mình bình thường lại, nhưng nghe kỹ thì có chút run: "Vì sao?"
Tống Tiễn nói: "Bức tranh này có người sửa lại cho cô rồi đúng không?"
Dư Bạch biến sắc, cô nhìn Tống Tiễn mà không dám tin, không ngờ cô chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ai-cung-biet-co-ay-yeu-toi/677102/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.