Editor: Lăng
Khi Giang Liễu Y phơi quần áo xong, quay về phòng thì Tống Tiễn đã ngủ rồi. Cô mở đèn đầu giường, ánh đèn màu vàng nhạt, ngoài cửa sổ có cơn mưa không tên, nhưng trong phòng lại ấm áp đến không ngờ.
Tống Tiễn ngủ rất say, hơi thở vững vàng đều đều, Giang Liễu Y không nhịn nổi, bèn chọc chọc má cô ấy.
Đồ vô lương tâm này.
Mình đi ra ngoài cả tối mà cũng không biết quan tâm hỏi lấy một câu.
Ngay cả Triệu Nguyệt Bạch còn biết dặn cô về nhà thì nhắn tin báo bình an, mà cô ấy lại không biết hỏi một câu.
Sau đó nghĩ lại thì, Tống Tiễn không chỉ có tính này, có khi nào cô ấy hỏi chuyện của mình đâu? Đều là tự mình nói cho Tống Tiễn, ồ, còn có lần đó, cô muốn nói cho Tống Tiễn nguyên nhân mình không nhận phỏng vấn, Tống Tiễn còn hỏi: "Nhất định phải biết không?"
Nhất định phải biết không? Không muốn biết.
Giận đến ngứa răng.
Giang Liễu Y không khỏi lại chọc chọc mặt Tống Tiễn, da thịt ấm áp, trắng nõn, bị cô chọc thành một lốc xoáy nhỏ. Có vẻ như Tống Tiễn khó chịu, nhíu nhíu mày, Giang Liễu Y lập tức rút tay về, ngồi ở cạnh cô ấy, cuối cùng là đắp kín chăn cho Tống Tiễn rồi đi tắm.
Sau khi tắm xong thì cô cũng không về phòng ngay, mà lại đi đến phòng piano luyện tập, tiếng đàn lặp đi lặp lại lướt qua tai cô, cô nghĩ Tống Tiễn cũng không hẳn thờ ơ với mọi chuyện của cô.
Cô ấy rất thích cô đánh đàn, và cả cây đàn piano
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ai-cung-biet-co-ay-yeu-toi/677156/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.