Ngày hôm sau, Lan Dịch Hoan cũng về tới tẩm cung của mình.
Sau khi Lan Dịch Trăn đưa hắn về liền vội vàng rời đi làm chính sự của mình.
Sau khi ca ca quay người rời đi, nụ cười trên mặt Lan Dịch Hoan lập tức phai nhạt, thay vào đó là sự mệt mỏi.
Hắn tuỳ ý phất tay áo, ý bảo cung nhân xung quanh lui xuống, sau đó ngồi xuống ghế bành gỗ đỏ trong điện, dựa thật mạnh vào lưng ghế.
Lan Dịch Hoan cảm thấy sức lực toàn thân như bị rút sạch, cũng không đủ sức đi vài bước lại giường.
Một hồi lâu, hắn nghiêng thân mình, nâng chân lên gác lên tay ghế, đầu gối vào tay vịn còn lại, quay đầu nhìn phía đối diện.
Ở đó có một mặt gương đồng dựng đứng.
Mặt kính bóng loáng, dưới ánh mặt trời chiếu vào điện, không chút cản trở nào chiếu vào khuôn mặt hắn.
——-Khuôn mặt động lòng người, hoàn mỹ không chút tì vết.
Giống với ai?
Lúc Lan Dịch Hoan còn nhỏ đã từng nghe có người nói hắn lớn lên không giống Tề Quý phi.
Nhưng đó toàn là cung nữ thái giám mang ý nghĩ xấu, thấy hắn còn nhỏ tuổi, Tề Quý phi cũng không quan tâm gì nhiều đến hắn, lúc này mới lặng lẽ nói với hắn như vậy, còn nói hắn là được Tề Quý phi nhặt trong ổ chó bên ngoài mang về.
Lúc ấy Lan Dịch Hoan ngây ngốc tin thật, sợ mẫu phi lại đem hắn ném trở lại ổ chó.
Đến khi trưởng thành hơn một chút liền không tin vào những lời đó nữa, nhưng Lan Dịch Hoan từ đó sinh ra cái tật xấu——thích
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ai-cung-co-the-la-hoang-de-con-ta-chi-muon-lam-hoang-hau/1088507/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.