Editor: Bánh Crepe Sầu Riêng Lan Dịch Hoan cũng đứng dậy, nhưng hắn chỉ im lặng đứng nhìn ở một bên mà không nói lời nào. Khi còn tại vị, trên cơ bản hắn rất ít khi dùng đến khổ hình như vậy, so sánh mà nói thì phong cách hành sự của Lan Dịch Trăn lạnh lùng và tàn nhẫn hơn nhiều, nhưng Tề Bật cũng là trừng phạt đúng tội, Lan Dịch Hoan cũng không muốn khuyên can y điều gì. Trận âm mưu này cuối cùng cũng coi như đã kết thúc. Lan Dịch Hoan chỉ có chút nghi hoặc: "Nhị ca, tại sao lại nhốt Tề Bật vào trong chuồng ngựa? Không phải áp giải về thiên lao là được rồi sao?" Lan Dịch Trăn mỉm cười, chống tay lên bệ cửa sổ nhìn tuyết bên ngoài, đột nhiên chỉ tay lên trời và nói: "Nhìn kìa, tuyết đã ngừng rơi rồi. Đứng dưới gốc cây này nhìn lên, ánh trăng có phải rất đẹp hay không?" Lan Dịch Hoan trầm ngâm nhìn y, rồi ngẩng đầu nhìn bầu trời: "Đúng là rất đẹp, nhưng ta cảm thấy huynh không giống như người có thể nói ra những lời như vậy." Hắn huých khuỷu tay vào Lan Dịch Trăn: "Có âm mưu gì đúng không?" Lan Dịch Trăn không nhịn được cười: "Xem ra ta phải suy nghĩ lại xem mình thường ngày có phải quá mức nhàm chán rồi không, ngay cả nhìn trăng cũng khiến đệ cảm thấy có âm mưu gì đó. Thế nào, nếu muốn biết thì ở lại đây bồi ta một đêm nhé?" Lan Dịch Hoan cười nói: "Được, có gì mà không được." Trong lúc hai người xử lý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ai-cung-co-the-la-hoang-de-con-ta-chi-muon-lam-hoang-hau/2703898/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.