Lễ bái sư quả thực phiền phức, bởi lễ đường không thể chứa hết học sinh cùng một lúc, nên cứ hai lớp tiến vào một lượt. Trước khi bước vào, mọi người phải rửa tay tại bồn nước đặt phía trước, nhẹ nhàng bước qua lò hương đang cháy nghi ngút, rồi chậm rãi tiến vào trong. Lời nói cùng hành động đều phải giữ sự nghiêm trang và quy củ tuyệt đối. Dưới sự quan sát của Kiều viện trưởng, họ hướng về ba pho tượng phu tử, cung kính hành lễ.Lớp Giáp do phu tử dạy văn học Bùi Quan dẫn dắt. Ông vốn tính tình ôn hòa, đôi phần trẻ thơ, thường ngày rất mực thiên vị Lục Thư Cẩn.
Thấy nàng, ông vội vẫy tay: “Thư Cẩn, Thư Cẩn, lại đây nào.”
Lục Thư Cẩn vốn đứng cuối đội, nghe ông gọi liền khẽ khàng xuyên qua đám đông, đến trước mặt cúi đầu thi lễ: “Tiên sinh có điều chi c ần sai bảo?”
“Ngươi thân hình nhỏ bé, lại đứng phía sau, làm sao Văn Khúc tiên quan trong kia trông thấy ngươi? Lên đứng đầu đội đi,” Bùi Quan nhẹ kéo tay áo nàng, sắp xếp nàng vào vị trí dẫn đầu. Sau đó, ông lấy từ trong tay áo ra một gói giấy dầu, mở ra để lộ vài miếng trái cây khô màu sắc rực rỡ, đưa tới trước mặt nàng:
“Đây, mật đào khô ta mua trên đường, ngươi nếm thử xem.”
Lục Thư Cẩn nhìn những miếng trái cây khô phủ lớp mật óng ánh, hẳn là vị chua ngọt mà trẻ nhỏ cùng các thiếu nữ thường ưa thích, song nàng khéo léo từ chối: “Đa tạ tiên sinh, nhưng học trò đã dùng bữa no trên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ai-dam-noi-xau-tieu-gia/2714711/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.