Di mẫu của Lục Thư Cẩn lấy phu quân họ Liễu, ở trấn Dương cũng coi như là một thương hộ có chút gia sản. Thỉnh thoảng, Liễu gia tổ chức yến tiệc, mời những người giao thương qua lại đến dự. Mỗi dịp như vậy, tiền viện luôn náo nhiệt tưng bừng, đoàn hát được mời đến biểu diễn mãi đến tận đêm khuya mới ngừng.
Lục Thư Cẩn không được phép tham gia những dịp ấy. Nàng chỉ có thể ngồi trong phòng, lắng nghe tiếng ồn ào vọng đến từ xa. Nàng chỉ từng tham dự một lần duy nhất, đó là hôn yến của nhị biểu huynh, nhưng ký ức ấy để lại trong nàng cảm giác chẳng mấy dễ chịu, đến nay Lục Thư Cẩn hiếm khi muốn nhớ lại.
Lần này được mời đến yến tiệc nhà họ Diệp, dù chẳng liên quan nhiều đến nàng, nhưng bởi đích thân Diệp Cần đến đưa thiệp mời, nàng rất coi trọng. Vì thế, nàng đứng trước tủ áo, tỉ mỉ chọn lựa y phục.Giờ đây, Lục Thư Cẩn đã học được cách tự chọn áo quần cho mình. Nàng không còn như trước, đến tiệm may sẵn chỉ tùy tiện chọn vài bộ áo vải thô.
Bây giờ, nàng cẩn thận đo kích thước, giao cho tiệm may, chọn lựa vải vóc, đặt may những bộ y phục vừa vặn với dáng người.Sau này, nàng dần dần mua thêm bảy tám bộ áo, nhưng chẳng bộ nào sánh được với ba bộ y phục tinh xảo, hoa lệ mà Tiêu Cẩn từng tặng nàng lúc ban đầu.Cuối cùng, Lục Thư Cẩn chọn một bộ trường bào màu thiên thanh. Nàng đứng trước gương đồng, từng lớp mặc lên người, rồi lấy một chiếc ngọc quan
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ai-dam-noi-xau-tieu-gia/2714764/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.