Suy nghĩ của tác giả: o[︶︿︶]o Cái chương này tôi viết tới năm phiên bản, tôi tự nhốt mình trong phòng, không bật đèn, một lần lại thêm một lần tự hỏi bản thân, cần phải nghiền ngẫm thật kỹ tâm lý của hai người, lấy tuổi tác cũng những từng trải của họ, tính cách......!cân nhắc đến rất nhiều nhân tố, sửa chữa nhiều lần cuối cùng mới viết ra chương này, không biết mọi người có thể lý giải được hay không, kiểu tình cảm lắng đọng này.
Hoan nghênh thảo luận~~
- ---------
Lâm Mộ Tình có một lớp sáng, trước khi ngủ nàng đã đặt xong báo thức, bằng không thì cái kiểu người dính giường như nàng nhất định sẽ ngủ quên mất, hơn nữa giờ còn là mùa xuân, là kiểu thời tiết dễ dàng khiến người khác buồn ngủ.
Nàng vừa tỉnh dậy đã không thấy tỷ tỷ Lâm Mộ Hân của mình trên giường, sau đó nghe thấy có tiếng động ở phòng bếp, bất giác cong cong khóe miệng lên, thầm nghĩ rằng có tỷ tỷ thật tốt, sáng sớm khi rời giường còn có thể ăn được bữa sáng nóng hầm hập khi ăn.
Nàng vẫn như trước, phấn chấn, vui vẻ mà đi vào phòng bếp, ngọt nị nị mà gọi một tiếng "Tỷ", sau đó mới cùng Lâm Mộ Hân làm nũng.
Nhưng tới lúc nàng xuất hiện ở trước cửa phòng bếp, lại nhìn thấy một màn -----
Tiêu Dương, người nàng yêu thương nhất, đem người tỷ tỷ mà nàng thân nhất ôm vào lòng.
Thoáng chốc Lâm Mộ Tình liền kinh hoảng tại chỗ, tại sao lại như vậy?
"Chị......!Tiêu Dương......" Thanh âm nàng run run mà mở miệng, thanh âm hữu khí vô lực,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ai-dang-dang/2415734/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.