Cụ Đinh có một cái điện thoại cũ, kiểu chữ to như chuông đồng. Nghe nói lúc trước Giang Thiêm định mua cho cụ smartphone, hơn nữa còn hứa sẽ kiên nhẫn dạy cụ cách dùng. Nhưng ông cụ sống chết không chịu, nói mắt mình mờ, không nhìn thấy chữ trên màn hình của mấy cái smartphone.
Ông cụ là người cứng đầu, cụ dọa nếu mua về thì cụ sẽ cầm đi bán luôn, cụ sẽ làm thật ấy chứ đùa, thế là Giang Thiêm không lay chuyển được, đành mua một cái dành riêng cho các ông bà già. Thứ bọn trẻ chê bai thì các cụ rất thích, sau khi nhận rồi không bao giờ rời tay.
Giang Thiêm là kiểu nói một đằng làm một nẻo nên ông cụ rất thích trêu hắn, thường hay khoe với người ta rằng Tiểu Thiêm mua cho tôi vân vân, tất nhiên cũng khoe với Thịnh Vọng rồi. Lúc ấy Giang Thiêm đang ngồi ăn cơm bên cạnh, càng ăn mặt càng xị, cuối cùng gắp thẳng một cái đùi gà to vào bát ông cụ và bảo: “Ăn cơm đừng nói chuyện nữa.”
Ông cụ cầm đũa quất hắn, nói hắn láo lếu xấu tính, Thịnh Vọng ngồi cạnh cười gần chết.
Điện thoại của ông cụ có chức năng cài đặt số điện thoại khẩn cấp, để phòng khi có việc gấp. Giang Thiêm chiếm được vị trí số 1, ông cụ nói thế là đủ rồi. Sau này Giang Thiêm đánh tiếng với cửa hàng Hân Hoan, bỏ thêm ông chủ Triệu vào. Rồi lúc Thịnh Vọng đến lại thay đổi chút, cậu chiếm số 2, ông chủ Triệu đổi thành số 3.
Nhưng bình thường cụ Đinh toàn gọi cho Giang Thiêm, nên lúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ai-do-mo-mo/258048/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.