Nhưng lời nói của Cao Thiên Dương đã nhắc nhở Thịnh Vọng rằng cậu và Giang Thiêm có quá nhiều bạn chung, ảnh đại diện lại rất đặc biệt, người cố tình nhìn nội dung cuộc trò chuyện nhiều sẽ thấy vấn đề ngay, chẳng phải ai cũng thẳng tuột như Cao Thiên Dương đâu.
Nếu sau này có người khác tình cờ bắt gặp thì sao? Nếu người trông thấy không hé răng tự thú, mà cúi đầu giả mù thì sao?
Cậu bỗng cảm thấy những mối liên hệ dây mơ rễ má giữa người với người thật phiền phức, nếu cậu và Giang Thiêm không có dây mơ rễ má với ai, chả liên quan đến ai thì hay quá, không cần phải kiêng nể điều gì.
*
Buổi sáng ngày diễn ra kì thi tuần, trời đất bỗng hóa âm u, độ ẩm tăng cao, sương mù mờ mịt thổi từ con sông phía đông trường trung học trực thuộc lan tới đây, quấn đầy tán cây ngô đồng và long não trong trường.
Tối qua Thịnh Vọng ngủ không ngon, sáng dậy mí mắt cứ giật giật. Lúc cậu và Giang Thiêm đi đến tòa nhà Minh Lí thì bắt gặp vài giáo viên, loáng thoáng nghe thấy họ đang khẽ giọng nói gì đó, nhưng nhác thấy có học sinh tới gần, họ lập tức dừng câu chuyện lại, trông cứ dấm dấm dúi dúi.
“Anh có nghe thấy lão Ngô vừa nói gì không?” Đi lên bậc thang, Thịnh Vọng mới lướt mắt qua lan can nhìn xuống tầng, thấy đỉnh đầu thưa tóc của thầy dạy Toán lớp A.
“Anh không.” Giang Thiêm đi đến đầu cầu thang tầng ba thì dừng bước, ý bảo Thịnh Vọng vào lớp B đi.
“Thôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ai-do-mo-mo/258100/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.