Giang Thiêm ngủ chẳng yên, mơ mơ màng màng đủ thứ.
Mơ thấy Đỗ Thừa ló đầu ra từ sau màn khói mù mịt và nói: “Hoàn Vũ, nó lớn thế rồi à? Lần trước gặp nhau cách đây 10 năm rồi nhỉ.”
Mơ thấy Quý Hoàn Vũ nói với Giang Âu: “Con trai cô cũng thích đàn ông đấy, vui không?”
Mơ thấy Giang Âu đang thét chói tai, mà hắn đứng trong con ngõ dài ở Ngoài rặng ngô đồng, Đoàn trưởng già nua nằm trước chân hắn chẳng hề nhúc nhích, cụ Đinh nhìn hắn và con mèo bảo rằng: “Khó lắm, không cứu được rồi, đi thôi.” Sau đó đóng sầm cổng ngay trước mặt hắn.
Hắn đứng đó, cảm thấy vừa mỏi mệt vừa nực cười. Rõ ràng trong tay chẳng cầm thứ gì nhưng vẫn muốn chống đầu gối nghỉ lấy sức.
Hắn thử mấy lần chẳng khom lưng được, vừa nhọc vừa bực, thế là thức giấc.
Ngay lúc mở mắt ra, Giang Thiêm chẳng rõ mình ngủ ở đâu, hắn thấy Thịnh Vọng ngồi trước mặt, trong mắt ánh lên tia sáng ấm áp, chăm chú nhìn hắn không chớp.
“Anh ơi.” Thịnh Vọng khẽ khàng gọi hắn, sau đó khuỵu đầu gối ghé sát, hôn lên ấn đường, đuôi mắt và đôi môi hắn, cậu thì thầm: “18 tuổi, em yêu anh.”
Những cảm xúc bực bội trong mơ chớp mắt tan biến, như có người tháo tấm thép trên lưng hắn xuống chốc lát, giúp hắn khom lưng thở lấy hơi.
Giang Thiêm đảo khách thành chủ, giữ gáy Thịnh Vọng toan hôn đáp, nhưng chợt nhớ ra họ đang ngồi ngoài phòng khách – nơi nguy hiểm nhất trong căn nhà, bất cứ khi nào cũng có thể có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ai-do-mo-mo/258128/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.