Cô lưỡng lự, sư phụ cùng A Lục còn chưa có tung tích, cô không dám thử.
Nhận thấy được sự phân vân, Mộc y thuyết phục“Cũng không lâu lắm đâu.
Có lẽ chỉ hai tháng, ta sẽ ngâm dược và ghi chép lại những gì ta đạt được trong nhiều năm qua.
Ta tin với khả năng của cô nương sau này nhất định sẽ giỏi hơn ta.
Ừm...hai vị đồng hành của cô đã quay ra rồi, có lẽ họ không có duyên với nơi này”Cô sửng sốt, không ngờ sư phụ và A Lục đã ra ngoài, cô chưa đồng ý ngay mà dành thời gian suy nghĩ, cũng là để báo tin cho sư phụ và A Lục để hai người họ an tâm“Sư phụ, A Lục hai người tìm khách điếm đợi con.
Chắc hai tháng nữa, Mai nhi sẽ quay trở ra tìm hai người”Trước khi để cho cô có thời gian suy nghĩ, Mộc y bỏ lại một câu“Tất nhiên, nếu cô nương không nỡ xa hôn phu, ta đồng ý cho vị đó ở lại.
Chỉ là đừng ảnh hưởng đến việc của chúng ta”Sau đó là khoảng thời gian tĩnh lặng.
Thực ra cô là muốn chờ hồi âm từ sư phụ.
Một canh giờ sau sư phụ đã hồi âm lại“Tên đó thật đáng ghét, hừ.
Thôi được, ta đồng ý, nhưng chính con phải cẩn thận.
Đúng hai tháng sau con phải quay lại, nếu không ta tới đập nát cơi nơi tồi tàn đó.
Hừ”Trong đầu cô hiện lên hình ảnh một lão ngoan đồng đang dỗi như trẻ con, vẻ mặt đỏ bừng vì tức giận, ngũ quan xoắn xít lại một chỗ.
Thật đáng yêu.
Sư phụ của cô lại trẻ con như vậy.
Cô vẫn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ai-hi/449056/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.