Cuối mùa thu một năm sau đó.
Ân khoa kết thúc, hoàng đế lại đãi Quỳnh Lâm yến trong cung.
Trong buổi tiệc, hoàng đế đột nhiên có hưng trí, ở ngay trước mặt chúng thần hỏi các “thiên tử môn sinh” là muốn chức vị gì.
Đương nhiên, chức vị không phải cứ nói ra thì có thể cho. Cuối cùng vẫn do hoàng đế quyết định.
Trạng nguyên, bảng nhãn, đều là người thông minh, nói ra chức vị phù hợp bổn phận.
Nhưng đến lượt thám hoa, liền cho ra một đáp án kinh hãi.
Thám hoa lang Tạ Nhan cười híp mắt khom mình hành lễ: “Bệ hạ, chức vị mà học trò muốn là… thừa tướng.”
Ngữ kinh tứ tọa, nhất thời xôn xao!
Tạ Duy Tạ đại nhân đi tới, lôi Tạ Nhan quỳ xuống cầu tình, nói lão phu giáo dục vô phương, khuyển tử vô lễ, thỉnh cầu bệ hạ niệm tình nương tay.
Hoàng đế vẫy vẫy tay bảo đứng lên, hiếm thấy y không có lạnh mặt đi: “Nếu đã là con trai thái phó, nghe thử xem ngươi có lý do gì cũng không sao.”
Tạ Nhan tiến lên một bước, đuôi mày khóe mắt đều là căm giận: “Ai! Nói đến cũng tại cái dung mạo này của học trò gây họa, lớn lên thái quá phong lưu phóng khoáng nhân tài tuấn kiệt ngọc thụ lâm phong chim sa cá lặn bế nguyệt tu hoa thiên sinh lệ chất khó lòng bỏ qua! Không đâu đi ở trên đường cũng sẽ bị rất nhiều cường hào ác bá hoàn khố đệ tử trêu ghẹo, càng khỏi nói hồi học trò trên đường khảo thí từ quê đến kinh thành, cũng gặp phải vô số quấy rối từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ai-khanh-nguoi-cut-cho-tram/513504/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.