Tác giả: Angelina
Người chuyển ngữ: Liêu Phong
Thời Tây mở cửa phòng, phòng khách trống rỗng mờ tối lại vắng lạnh. Hắn ném cái chìa khóa lên trên bàn trà. Hắn hai tay gối đầu nằm trên ghế sa lon. Căn phòng quá yên tĩnh, ngay cả tiếng hít thở cũng có thể nghe thấy rõ ràng. Điện thoại di động vang lên, là Hoa Cốc Vũ gọi tới.
“Thời Tây, bây giờ cậu đi tìm Quả Tri nhanh đi.”
“Chuyện gì?”
“Mẹ tớ phát hiện chuyện của các cậu, đến nói cho ba mẹ Quả Tri biết.” Không có nghe xong lời kế tiếp, Thời Tây ném điện thoại di động xuống, đi ra ngoài, không ngừng nhấn nút mở cửa thang máy, không cách nào bình tĩnh, trong đầu không ngừng xuất hiện hình ảnh Quả Tri bị đánh. Thật ghê tởm! Hắn tựa đầu vào tường thang máy, rõ ràng không muốn để cậu ấy một mình gặp lại sự đau khổ này, rõ ràng không muốn trên người cậu ấy có nhiều vết thương hơn, nhưng cậu ấy vẫn bị những chuyện này vây lấy.
Hắn ngồi trên xe taxi, nhìn đường phố ngoài cửa sổ không ngừng lui về phía sau. Mỗi giây của hắn ngồi trên taxi là mỗi giây Quả Tri đau khổ. Bất lực, thì ra chính là cảm giác này.
Khi hắn chạy lên cầu thang, cửa khép hờ, đẩy cửa ra liền thấy Quả Tri quỳ trên mặt đất, bờ vai của cậu ấy run rẩy, Tấm lưng mỏng manh của cậu ấy tràn đầy sợ hãi, vết đỏ ở cổ như ẩn như hiện. Thời Tây biết, mình đã tới trễ.
Không có cảm xúc, rốt cục là tốt hay xấu?
Thời Tây đứng trong căn phòng trầm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ai-nha-bao-boi/2050489/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.