Mới vừa kết thúc khóa học buổi sáng, Quả Tri liền lấy điện thoại di động ra, lên mạng tìm kiếm xem có công việc nào mình có thể làm hay không. Quả Vân đã cắt đứt trợ cấp cho cậu, ngay cả tài khoản ngân hàng cũng bị khóa lại. Cậu biết ông làm như vậy là muốn cho mình rơi vào khó khăn mà trở về cầu xin ông ấy. Nhưng Quả Tri không muốn quay đầu lại, quay đầu lại chẳng khác nào nhận thua. Mặc dù tận đáy lòng của cậu cảm thấy thương ba mẹ nhưng cậu tình nguyện tin tưởng lời của Thời Tây nói. Bi thương chẳng qua rất ngắn ngủi, nếu như có thể cố gắng khiến cho ba mẹ chấp nhận, khiến cho ba mẹ cảm thấy vui vẻ vì mình, như vậy ai cũng sẽ không cảm thấy bi thương.
Cậu sống dựa vào tài khoản ngân hàng khác mà cậu tích lũy song song với tài khoản kia. Nhìn số tiền bên trong càng ngày càng trở nên ít đi, cậu lo âu. Số tiền này là để thực hiện nguyện vọng. Nguyện vọng đó vốn đã khó thực hiện, bây giờ lại càng thêm xa vời. Nhất định phải tìm được một công việc làm thêm, mỗi ngày cậu đều nói như vậy. Cõi lòng đầy hy vọng bị thực tế đánh tan, sau khi bị đánh tan thì cõi lòng cậu lại tràn đầy hy vọng.
Quả Tri ở trước mặt Thời Tây biểu hiện rất vui vẻ. Cậu không phải là cố ý đem giấu phiền não đi, chẳng qua là lúc ở bên cạnh Thời Tây, những phiền não tự động được giấu đi. Cậu bấm điện thoại kiểm tra số tiền còn lại trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ai-nha-bao-boi/2050530/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.