Vương Trường Sinh cho phép nghỉ một tuần, Lâm Thần Dã ở lại bệnh viện chăm sóc Lục Tê Nhiên suốt khoảng thời gian đó.
Ngày xuất viện, Vương Trường Sinh đích thân đến đón họ về nhà, còn đặc biệt dặn dò rằng ngày mai Lâm Thần Dã phải đi làm lại.
Cánh tay Lục Tê Nhiên vẫn bị quấn băng dày đặc, cười hỏi: "Liên minh của mấy người rời khỏi Lâm Thần Dã là không thể vận hành được nữa à?"
Vương Trường Sinh không dám đắc tội nghị viên, chỉ mỉm cười nhẹ: "Không đến mức đó."
Lâm Thần Dã lườm anh một cái: "Đừng quậy nữa, Tiểu Lộc, anh cứ ở nhà, bảo thư ký Diệp gửi tài liệu sang rồi anh ở nhà xử lý là được."
Lục Tê Nhiên nhìn Lâm Thần Dã, trong mắt đầy ý cười, "Được."
Vương Trường Sinh lặng lẽ lau đi lớp mồ hôi tưởng tượng trên trán, cảm thấy bản thân đứng ở đây đúng là có chút thừa thãi.
Khi xe khởi động, Lục Tê Nhiên quay sang hỏi Vương Trường Sinh đang ngồi ghế phụ: "Ngày mai Tiểu Dã có thể tan làm sớm không?"
Thực ra, theo quy định của liên minh, tất cả nhân viên của Cục Liên minh đều có thể xin nghỉ phép khi người thân kết hôn, bị thương, mang thai hoặc tổ chức tang lễ.
Quan hệ hôn nhân của Lục Tê Nhiên và Lâm Thần Dã đã được ghi nhận nên Lâm Thần Dã xin nghỉ phép cũng hoàn toàn hợp lệ.
Vương Trường Sinh không định giấu giếm, bèn nói thẳng: "Thật ra thì chuyện này liên quan đến cả hai cậu, hay là thế này đi, ngày mai tổng giám đốc Lục đi cùng Thần Dã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ai-noi-truc-ma-omega-khong-the-lam-1/2568101/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.