Băng đứng một mình trong bóng tối.
Đen tối bao trùm lấy nàng.
Ta rốt cuộc đang ở đâu.
Nàng từ nhỏ đã sợ ở một mình, chạy nhanh về phía trước.
Ánh sáng chiếu vào mắt khiến nàng đau mắt.
Khung cảnh mở ra trước mắt.
Quen thuộc quá đây là đâu??? Băng ôm lấy đầu mình.
Một cô bé thân hình bé nhỏ khoảng 6 tuổi đang chơi đùa.
Lúc nào cũng cười trong sáng vô lo, vô nghĩ.
Đây chẳng phải mình hồi còn bé sao??? Tại sao mình lại mặc bộ y phục này, trông giống như là dành cho Công chúa.
Một cô bé chạy về phía nàng, ôm con chó trắng: Tỉ tỉ.....!Kia chẳng phải muội muội sinh đôi với mình sao???
Hai người tuổi trung niên xuất hiện trước mặt nàng: Một người mặc long bào, người kia bộ y phục phượng hoàng.
Hoàng thượng: Băng nhi, Thu nhi chạy chậm thôi kẻo ngã.
Băng, Thu nhi: Phụ hoàng, mẫu hậu con chó này đẹp quá.
Hoàng hậu: Đẹp đến mấy cũng không bằng các con.
Các con chạy chậm thôi kẻo ngã- Bà lo lắng
Thu: Tỉ tỉ, bắt muội đi
Băng: Muội chạy nhanh quá, tỉ không đuôi được.
Haha, tỉ chạy chậm quá, như rùa vậy
Các con là tài sản vô giá của mẫu hậu và Phụ Hoàng.
- Bà nhìn Hoàng thượng, cười mãn nguyện.
Nàng xụi lơ dưới đất lạnh lẽo: Là Phụ Hoàng, Mẫu hậu.
Nàng rơi nước mắt.
Đây là khoảng thời gian hạnh phúc, sum vầy lúc đó của nàng.
Nàng ngồi xuống đau đầu: AAA
Trước mắt nàng hiện ra
khi mình và muội muội- Thu nhi, 14 tuổi có gặp hắn, bên ngoài toát ra sự cao quý, lạnh lùng, khiến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ai-phi-nang-dinh-chay-di-dau-vay/1933735/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.