Thiên Băng nghe thấy từng chữ của Sát La, tim quặn lại, nàng sao không biết những việc hắn cố hi sinh bù đắp cho nàng.
Nhưng nàng vẫn là chọn lơ đi, bởi sự hận thù dành cho hắn quá lớn, không muốn cho đi quá dễ dàng Nước mắt hoà cùng trận mưa, không ai biết nàng cũng đang rơi nước mắt.
Cho tới khi giọng khàn của nàng tuyệt vọng vang lên
" Câm miệng, ta hỏi ngươi, chàng đang ở đâu?"
Sát La chỉ lên đỉnh núi, nàng và Đoan Minh Triệt thi triển khinh công lên đỉnh núi.
Quả nhiên Hắn đang ở trên này sinh tử với Mộ Thắng.
Trên người hắn cũng đang có rất nhiều vết thương, chiếc áo bào chiến đấu đã bị máu làm bẩn.
Đoan Minh Vương nhìn thấy Thiên Băng và Đoan Minh Triệt nghĩ rằng mình đang nằm mơ.
Hắn vẫn điên cuồng liều mạng chiến đấu với Mộ Thắng.
Thực ra Mộ Thắng không phải đối thủ của hắn, nhưng do vết thương cộng thêm sức kiệt, đầu hắn giờ rất mơ hồ.
Thiên Băng và Đoan Minh Triệt thấy hắn sắp trụ không nổi, lao vào đánh phụ cùng.
Đoan Minh Vương giờ đây mới biết hắn không nhìn nhầm.
Hắn không còn gì hối tiếc, hắn chỉ sợ rằng mình không nhìn thấy nàng lần cuối, nàng đã ở đây, hắn cũng có thể mỉm cười mà ra đi.
Hắn chống kiếm xuống dưới đất, chân không còn đứng vững, chỉ có thể nhìn mọi người đánh nhau.
Đánh một hồi, Mộ Thắng bị nàng và Đoan Minh Triệt gây thương liên tục, hắn biết mình không phải đối thủ.
Bèn dở trò bẩn thỉu, đưa thuốc nổ ra ném về phía bọn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ai-phi-nang-dinh-chay-di-dau-vay/332389/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.