Sau khi thổi xong nọn nến, bốn người trong chốc lát liền chơi đánh bài.
Thẳng đến rạng sáng trong phòng khách tiếng ồn ào mới ngừng dần, mấy năm nay tuy rằng bốn người công tác không giống nhau, nhưng nơi ở đều gần mỗi tháng đều tụ lại vài lần, cho nên bốn người cảm tình cũng không vì công tác mà xa cách.
"Mình hôm nay liền ở lại nhà Tri Tri." Đánh xong ván bài cuối cùng, Giang Nguyện An đột nhiên ôm cánh tay Vân Tri quơ quơ nói.
Vân Tri ngẩng đầu liếc mắt nhìn Chúc Thanh Mộng đang nhìn chằm chằm cánh tay chính mình, trên mặt lộ ra xấu hổ mà lại không mất lễ phép mỉm cười, sau đó đẩy đẩy Giang Nguyện An, thấy đẩy không được, mới lại nói: "Bằng không cậu cũng ở lại đi? Mình dọn dẹp phòng cho hai cậu."
Ai không biết hiện tại Chúc Thanh Mộng là cái bình dấm chua, mặc dù các nàng là bạn tốt, Chúc Thanh Mộng cũng không muốn Giang Nguyện An quấn lấy các nàng.
Chúc Thanh Mộng gật đầu, lôi kéo Giang Nguyện An từ trên sô pha lên: "Đi, dọn dẹp phòng đi."
"Mình không đi mình không đi mình mới không muốn cùng cậu ngủ mình muốn ngủ cùng Tri Tri......"
Mặc dù Giang Nguyện An lại phản kháng như thế nào, cũng bị Chúc Thanh Mộng kéo vào phòng.
Nhà Vân Tri là ba phòng một sảnh, ba người thường tới ngủ lại cho nên đều có cố định phòng.
Chúc Thanh Mộng cùng Giang Nguyện An rời đi sau, phòng khách lâm vào an tĩnh.
Nam Kiều ngồi ở trên thảm phòng khách, trước mặt trên bàn trà để mấy bình rượu uống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ai-that-lau-bang-huu/1588739/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.