Editor: Too | Beta: Nguyệt Vi Yên, Vũ Ngư Nhi
Bức họa mà nàng nói chỉ là cái cớ để "lừa hôn", để lúc đó nàng tin giữa hai người có hôn ước mà thôi.
Bình tĩnh, bình tĩnh, nếu chuyện này mà không qua được thì tiêu rồi.
Thẩm Tranh điềm tĩnh nói: "Sao đột nhiên nàng lại muốn xem bức họa, trên đường cũng không thấy nàng đề cập tới." Sao nàng không nhắc trước để ta kịp chuẩn bị chứ, bây giờ đột nhiên yêu cầu khiến ta trở tay không kịp.
"Bởi vì đến phủ chàng tự dưng cảm xúc dâng trào nên chợt nghĩ tới, sao vậy, không tiện à?"
Thẩm Tranh thấy sắc mặt nàng như thường, dường như không nghi ngờ mà có lẽ chỉ thuận miệng hỏi một câu mà thôi. Vì vậy trong lòng hắn lại tự cổ vũ mình, không sao không sao, nhất định có thể ứng phó: "À, ra là vậy, để ta phái người đi lấy. Ta để ở thư phòng rồi."
"Chúng ta qua xem đi, đúng lúc ta cũng muốn đi lại một chút."
"Được, vậy chúng ta đi luôn!" Thẩm Tranh miệng thì cười nói nhưng trong lòng lại vô cùng sốt ruột, bởi trong thư phòng nào có bức họa nào đâu? Chẳng qua có thể kéo nàng đi thì kéo thôi, dù sao bây giờ cũng không thể nói thật.
Nàng đang định xuống giường thì Thẩm Tranh đột nhiên nghĩ ra một ý tưởng: "Chi bằng ta cõng nàng qua."
Nàng không chịu, cười đẩy hắn: "Có phải ta không có chân đâu, để người khác nhìn thấy còn ra thể thống gì nữa."
"Nơi này là địa bàn của ta, ai dám xì xào thì quả thật là ngại mạng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ai-the/333447/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.