Bị chọc tức cưỡng ép làᘻ ȶìиɦ
Nhưng Hoắc Văn Việt phản ứng rất gấp, như là lâu lắm rồi chưa làᘻ ȶìиɦ, chỉ hôn một cái mà thôi, ƈôи ȶɦϊ.t dưới quần đã đứng thẳng phồng cao. Hắn cầm tay Hạ Tùng đi sờ dưới quần mình, trong giọng nói cũng hơi thở dốc, “Thầy, giúp em xoa xoa.”
Hạ Tùng không tình nguyện, nhưng lực đạo đối phương quá mức bá đạo, anh không thể không xoa ƈôи ȶɦϊ.t dưới quần kia. Hoắc Văn Việt vén áo anh lên, lúc nhìn lồng ngực gầy gò của anh lộ ra, mắt lại hiện lên không nỡ, “Thầy thực sự không ăn nhiều cơm à? Sao bây giờ gầy vậy nè?” Hắn nhìn Hạ Tùng, tiến đến ɭϊếʍ ɭϊếʍ bờ môi anh, thanh âm rất thấp, lại mang điểm ôn nhu, “Có phải khi đó em tổn thương thầy rất nhiều không, nên thầy mới không muốn quay lại? Xin lỗi. . .” hắn như quỳ lạy đi ɭϊếʍ ngực Hạ Tùng, làm Hạ Tùng ngưa ngứa, lại không thể không thừa nhận âu yếm như vậy.
Hạ Tùng cố gắng quên tất cả hành động nam nhân làm trêи người mình, nhưng hai người sát gần như vậy, khi đầu lưỡi đối phương ɭϊếʍ láp đầu иɦũ ɦσα anh, anh như cảm nhận được hô hấp đối phương thở hơi nóng ra ngoài. Đã rất lâu anh không thân mật với người ngoài, cũng không muốn, càng không thấy nhung nhớ, lúc này mặc dù thân thể có phản ứng, trong lòng lại cực kỳ bài xích.
Rất muốn chạy trốn.
Nhưng Hoắc Văn Việt chắc chắn sẽ không cho phép anh chạy, kỹ thuật của hắn ngày càng tốt, không biết đã thử nghiệm ở trêи bao nhiêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ai-thuong-lao-su/1128506/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.