Willam bị cường liệt đói quá tỉnh lại rất nhanh, trên thực tế anhmột điểm cũng không muốn tỉnh lại, thân thể hiện tại giống như những mảnh rời rạc, lúc này ngay cả khí lực để nhấc tay lên cũng không có. Không tình nguyện mở mắt ra, đập vào mắt Willam là khuôn mặt rất đẹp của Cole, da mặt trắng nõn, đôi môi nhạt màu, sống mũi thẳng, tròng mắt trong suốt như thủy tinh bị che khuất bởi mí mắt, mái tóc màu đen nhu thuận chảy xuống, William thu lại ánh mắt nhìn xa xăm. Trên khuôn mặt còn vương nét trẻ con làm ngực anh phát sinh rung động.
Vô số lần tưởng tượng khi tỉnh dậy thấy khuôn mặt Cole đương an tường ngủ, mà lúc mộng tưởng thành sự thật, Willam không thể kiềm chế xúc động, không thể kìm lòng đưa tay chạm vào gương mặt đang ngủ xác định xem có thực là cậu, thực sự là cậu! Tâm anh thoáng cái như bị nhồi nhét thêm cảm xúc, loại cảm xúc có tên là hạnh phúc đang len lỏi vào tim,cũng nhịn không được đem Cole ôm vào lòng.
Cole cảm giác chính mình bị ôm lấy mà tỉnh lại, phản ứng đầu tiên của cậu là “Willam, dược tính còn tác dụng sao?” thật không tốt mà, chỉ trách mình hôm qua khống chế liều lượng không tốt,điều chỉnh không tốt liều lượng tình dược, kết quả là bọn họ làm cả đêm, làm đến lúc cậu vô pháp cương mới dừng lại, hiện tại chỗ nam tính của cậu vẫn còn đau nhức, sợ rằng khó có thể thỏa mãn Willam.
Willam đầu tiên là sửng sốt, sau đó là đẩy Cole ra, quẫn bách nói “Cậu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ai-thuyet-bat-xuat-khau/90460/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.