"Hàn Giang Khuyết, đừng lo."
Văn Kha vừa mới tỉnh táo lại từ trong cơn choáng váng, anh vẫn còn rất yếu vì vậy tiếng nói cũng rất nhỏ.
"Tiểu Kha, sao, sao có thể... sao có thể là thai đôi được?" Giọng nói của Alpha tuy đã rất cố gắng kiềm chế, nhưng âm cuối vẫn mang theo chút hoảng hốt.
Câu hỏi này ít nhiều có hơi vô lý, thế nhưng Văn Kha vẫn hiểu được ý của hắn.
"Thai đôi không phải cũng rất tốt à." Sắc mặt của anh còn tái nhưng vẫn khẽ cười lên.
Trong lòng Văn Kha đương nhiên cũng chột dạ, thế nhưng đôi khi động viên Hàn Giang Khuyết đã trở thành bản năng của anh, mặc dù có lúc chính bản thân mình cũng cảm thấy sợ hãi, nhưng vẫn không quên chốc chốc lại vươn tay ra xoa đầu hắn một cái.
Hàn Giang Khuyết lặng im không nói lời nào, qua chốc lát, hắn không nhịn được mà cúi đầu xuống, nhẹ nhàng cọ chóp mũi của mình vào mũi của Văn Kha.
Alpha bình thường nhìn thì có vẻ cao to trưởng thành, nhưng những lúc ở trước mặt Văn Kha cảm thấy bất an, phản ứng cũng rất rõ ràng, giống như một con thú to xác đang lên cơn nóng nảy.
"Không có chuyện gì đâu." Văn Kha tự nhiên hiểu thấu nỗi lo của hắn, vì vậy lại nói thêm một lần: "Tôi có thể sinh con mà."
Nói như vậy vào lúc này liền dấy lên cảm xúc ngổn ngang, ba chữ "có thể sinh" này, thực ra vốn không có gì để căn cứ cả, trước nay anh đều không dám nhắc đến ba chữ này.
Nhưng khi Văn Kha ném chuyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ai-tinh-chua-dut/180012/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.