Vui lòng chọn phần thưởng mô phỏng lần này:
1. Ký ức lúc mười bảy tuổi.
2. Một vật phẩm ngẫu nhiên trên người lúc mười bảy tuổi.
3. Một kỹ năng ngẫu nhiên đã nắm giữ lúc mười bảy tuổi.
Xem ra Thất gia không phải người hay thù dai, sẽ không vì nàng làm mất mặt hắn ta mà tìm nàng gây phiền phức.
Nguyễn Hạnh thở phào nhẹ nhõm, liếc qua một lượt, hai lựa chọn đầu đều vô dụng, nàng chọn số ba.
[Chúc mừng bạn đã nhận được kỹ năng dệt vải lúc mười bảy tuổi.]
Kỹ năng này mang lại cho Nguyễn Hạnh không nhiều, chỉ là tăng thêm kinh nghiệm về dệt vải, ngón tay trở nên linh hoạt hơn, mắt nhìn cũng tinh tế hơn.
Cũng tạm được, nhưng vẫn không giải quyết được vấn đề trước mắt.
Về lý thuyết, từ chối Thất gia là cách an toàn nhất, nhưng về nhà vẫn phải nghe lời cha mẹ, hơn nữa cũng không bảo vệ được tỷ tỷ, tỷ tỷ vẫn sẽ bị bán đi.
Nàng không thể làm vậy, nàng phải nắm bắt cơ hội này theo Thất gia, như vậy mới giải quyết được tên cha khốn nạn, bảo vệ tỷ tỷ, hơn nữa Thất gia là người trong giang hồ, ở Giang Ninh thành cũng là nhân vật có tiếng, ở bên cạnh hắn ta chắc chắn sẽ biết nhiều tin tức hơn ở nhà, như vậy nàng cũng có thể sớm tìm được con đường tu tiên.
Xem lại những ký ức từ các lần mô phỏng trước, thị lực được cải thiện giúp nàng nhanh chóng nhận ra động tác của tên lắc xí ngầu kia không đúng, chỉ là nàng không hiểu về cờ bạc,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ai-tu-tien-duoc-roi-con-lam-nu-phu-ac-doc-nua-chu/2309059/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.