Phòng làm việc không khí thay đổi.
Chỉ có một chút, nhưng là Từ Lạ l inh cảm nhận được.
Cô nghĩ, có thể là bởi vì cấp dưới trước làm việc gì sai, cho nên mới đối với cô tương đối lễ phép.
Nhưng dường như lại không chỉ là như vậy.
“ Phó chủ nhiệm………Buổi trưa, chị không nghỉ ngơi ăn cơm à?”. Một nữ nhân viên nhút nhát đứng trước bàn của Từ Lại Linh, đầu cúi xuống trước ngực thật giống như đang đứng trước một nhân vật lớn mà nói chuyện với nhau.
“ …………….Chị cần phải nghỉ ngơi?”. Cô kỳ quái nhìn nữ nhân viên kia.
“ A”. Nữ nhân viên trẻ tuổi ngẩng mặt lên, lại hốt hoảng ngượng ngùng nói: “ Chị…….chị………chị có thể cùng……….cùng đi ăn cơm với chúng em không?”. Một câu cuối cùng căn bản là dùng để mời đi ăn cơm.
Thế nào………Rất giống phim Nhật, một nữ sinh trung học trẻ trung tỏ tình với người yêu.
“ Được”. Không sao cả, cô thu thập xong đồ sẽ đứng lên.
“ Ôi”. Nữ nhân viên vui vẻ kêu lên, sau đó chạy đến bên ngoài báo cáo tin tốt.
Từ Lại Linh sửng sốt một chút, trong tay còn cầm folder rời, không biết mình vừa làm cái gì để cho cô nhân viên kia kinh ngạc như vậy
Mang theo nghi ngờ rời khỏi phòng làm việc, trước hết bị hai nhân viên nữ kéo đi xuống phòng ăn dành cho nhân viên ở lầu dưới.
"Nơi này nơi này!" Đã chiếm vị trí tốt, nhân viên hướng tới họ phất tay.
Từ Lại Linh ngồi vào chỗ của mình, sau nhìn lên, trừ bọn họ là phòng bảo vệ chất lượng ra, bên ngoài, còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ai-yeu-ai-truoc/2566930/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.