Tại căn phòng nhỏ màu xanh nước biển
-Dậy đi ! _ Vũ Phong cố kéo chiếc chăn màu hồng nhạt của nó
- 2 cho em ngủ chút xíu nữa thôi! _ nó nũng nịu
-Hôm nay em mà đi trễ thì con ‘ khủng long ’ đó ko tha cho em đâu! _ Vũ Phong chọt chọt nó
-Chết! _ Nó bật dậy lao vào nhà tắm
Vũ Phong chỉ biết thở dài rồi đi xuống chuẩn bị đồ ăn
-Sao 2 ko gọi em sớm hơn ? _ Nó phụng phịu đi lao xuống
Vũ Phong đang nấu ăn cho cả nhà. Mama nó thì … ko ‘ giỏi ’ nấu ăn cho lắm. May mà nó cũng biết đôi chút ! ( Do nhiệm vụ ép buộc )
Nó chào cả nhà rồi bắt xe bus đi đến chỗ làm
Nó rón rén nhẹ nhàng đi vào phòng làm vc thì bất chợt áo ở gáy bị tóm lại
-Sao h này em mới đến ? _ Phong Đằng nhíu mày
-Khủng long … à nhầm … Phong Đằng , em dậy muộn nên …_ Nó không dám quay lại
-Quay lại đây ! _ Phong Đằng ra lệnh
-Dạ ! _ Nó giật mình, quay lại khiến đống hồ sơ trên tay Phong Đằng rơi xuống đất, giấy tờ vương vãi tứ tung
-Em xin lỗi ! _ Nó vội cúi xuống nhặt
Phong Đằng vội cúi xuống lượm hết đống tài liệu rồi búng lên trán nó
-Lần sau phải cẩn thận đấy!
-Đồ khủng long, ng` ta ko cố ý mà ! Đau chết mất thôi! _ Nó ôm chán
Nó đâu có biết rằng cổ áo rộng nên khhi cúi xuống nhặt khiến Phong Đằng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/aizzz-em-khong-muon-chon-lua/2207461/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.