Bởi vì thích nên trong mắt cậu mọi thứ thuộc về cô đều đẹp nhất.
Nụ cười của cô, vẻ đẹp của cô, sự tồn tại của cô. Khiến trời đất huy hoàng, khiến thế giới thay đổi.
Chẳng có ai hơn cô ấy nữa.
***
“Trong này là những miếng ghép màu, một bức tranh lớn với ba nghìn miếng ghép đấy. Cái khung ban nãy cậu không biết để làm gì chính là dùng để ghép tranh đó”. Lâm Nguyệt Loan chỉ cái khung rỗng bên cạnh.
“Ghép ba nghìn miếng cơ đấy!”.
Minh Nhật Lãng đón lấy cái hộp và mở ra xem, bên trong đầy những miếng ghép đủ màu sắc. Trong hộp có một tờ mẫu mô hình, cả bức tranh là bầu trời đêm đầy sao và một mảnh trăng non, những dải sao lấp lánh trên sống Ngân hà khiến người ta chói mắt.
“Bức tranh sông sao này ông chủ nói là bức khó ghép nhất đó. Những người nóng vội ghép 3, 5 tháng còn không xong. Minh Nhật Lãng này, cậu ở nhà dưỡng bệnh không có việc gì thì lấy ra ghép cho vui nhé”. Lâm Nguyệt Loan dịu dàng nhìn cậu cười và nói.
“Thích quá, tớ không cần ngày nào cũng chán nản ở trong nhà rồi. Cảm ơn cậu nhé Lâm Nguyệt Loan”. Minh Nhật Lãng cảm kích nói, trong những món quà này, món quà của cô không phải đắt nhất, cũng không phải đặc biệt nhất, nhưng đó là món quà cậu thích nhất, điều nầy không cần phải nghi ngờ.
“Đừng khách khí thế chứ. Được rồi, cậu xem vở ghi đi, có gì không hiểu thì hỏi tớ”.
Lâm Nguyệt Loan cùng xem vở ghi với cậu, giảng cho cậu những điều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/all-about-true-love/168741/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.