Mọi người trong phòng kinh ngạc trước hành động của Izana.
- Mikey!!!- Ran hét lớn, chạy ra chắn trước mặt em.
Nhìn con người tràn ngập sát khí gϊếŧ người trước mặt, nỗi sợ hãi dâng trào, Ran không rét mà run.
Đáng sợ quá!
Sẽ bị gϊếŧ mất!
Nhưng...gã không muốn để con người kia ở lại một mình đối chọi!
- Bình tĩnh lại đi, Izana!- Ran run giọng nói.
- Mày cút ngay!- Izana chỉ vào mặt em quát.
Mikey sờ lên phần má bị đánh đã sưng lên, khuôn mặt nhăn lại vì cơn đau. Đôi tay nhỏ nhanh chóng quẹt đi dòng máu mũi đang chảy. Em chóng tay đứng lên, đưa tay đẩy Ran ra.
Thấy người phía trước vẫn còn đứng sững lại chắn cho em, Mikey đặt nhẹ tay lên lưng người kia, trấn an:
- Không sao đâu!
Cảm ơn mày,... Ran!
Qua bàn tay đang đặt trên lưng người kia, em có thể thấy người này đang sợ hãi đến mức nào!
Nhìn kìa!
Bàn tay lúc nào cũng trêu ghẹo em đang không ngừng run lên, đôi mắt lúc nào cũng trào phúng ánh rõ vẻ sợ hãi!
Em... ấm lòng thật sự!
Nhưng... liệu có đáng?
Ran nghe em nói vậy cũng chậm chạp đi sang chỗ khác. Đôi mắt khong rời khỏi thân ảnh nhỏ kia.
Mikey, mày định làm gì?
Đưa đôi tay có chút run nắm lấy tay của anh, em nhẹ giọng nói:
- Nói chuyện đi!
- Tao không có chuyện gì để nói với mày cả!- Izana vùng tay ra hét lớn
- Làm ơn đi!- Mikey cầu xin.
Izana nhìn em, nhìn vào đôi mắt kiên định nhưng tràn đầu đau đớn của em.
Khuôn mặt đó là sao?
Em...
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/allmikey-tinh/1045796/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.