Warning: từ ngữ thô tục, không dành cho đàn ông có thai hoặc đang cho con bú. :>
----------------------------------------------
Hanagaki Takemichi, từ nhỏ đã mất cha mẹ, họ ra đi trong một vụ tai nạn giao thông, để lại cậu một mình cùng khối gia sản nhiều vô kể của hai ông bà. Vì điều đó mà họ hàng đã nhắm đến cậu và muốn đem cậu về nuôi.
Nhưng Takemichi từ nhỏ đã là một đứa trẻ thông minh, cậu đã lựa chọn sống một mình và chỉ cần một người giám hộ là ông nội của cậu.
Không phụ lòng của ông, khi mới 15 tuổi, cậu đã hoàn thành xong chương trình đại học. Nhưng cậu lại quyết định sẽ mở một cửa tiệm bán hoa, chỉ đơn giản là vì mẹ cậu thích chúng.
Đến năm cậu 18 tuổi ông cậu đã ra đi, để lại cậu bơ vơ một mình. Vì đã đủ tuổi, cậu quyết định ở riêng, không liên lạc gì với người thân họ hàng.
Ấy thế mà đã 1 năm kể từ lúc cậu không còn liên lạc gì với họ hàng nữa. Nhưng đối với cậu, có lẽ sống một cuộc đời như vậy có vẻ vui hơn, chỉ có điều là hơi cô đơn thôi.
Hôm đó vẫn là một buổi sáng đẹp trời, những tia nắng xuyên qua ô cửa sổ. Takemichi đã dậy từ bao giờ và đang tưới nước cho hoa tại tiệm của mình.
Những bông hoa thi nhau khoe sắc, trên cánh hoa vẫn còn vài giọt nước khẽ động lại. Cậu mỉm cười mà nhìn ra ngoài cửa sổ.
-" Hôm nay thật yên bình...hửm?"
Chợt cậu chú ý đến hình dáng của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/alltake-anh-sang-cua-tia-hy-vong/499694/chuong-30-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.