Eto...tôi là lần đầu viết thể loại ngược tâm nhân vật như này á, nên thông cảm đê nha~
-----------
Cuộc họp cứ thế mà yên bình kết thúc, Mikey cũng không buồn ở lại mà cùng Draken đi lên tầng cao nhất trụ sở chính của Touman.
Mikey cứ thế, ngồi lên tầng thượng, nơi chuyên dùng để hạ cánh trực thăng.
Draken đứng cạnh chiếc cửa gần đó.
Thật là...nó vẫn im lặng như vậy...ai có thể nhìn thấu tâm can của họ bây giờ...
Mikey nhìn lên những vì sao kia, khuôn mặt thì không cảm xúc nhưng trong lòng như muốn bùng nổ.
Haiz...hôm nay lại nhớ Takemichi rồi....
Draken như hiểu tâm tư của Mikey, không muốn ở lại nên cũng quay bước ra về, để lại một Mikey tự suy ngẫm.
-"Takemichi...cậu có nằm trong số các vì sao ấy không...?"
-"Sao cậu lại đi chứ Takemichi...?"
-"Cậu đã hứa khi tôi gọi tên cậu...cậu sẽ đáp lại mà..."
-"Cậu đang ở đâu...?"
-"Sao lại không đưa tôi theo cơ chứ...?"
Khi đã không có người, hắn lên tiếng, tự hỏi giữa màn đêm tuyệt vọng này.
Hắn cứ như vậy, vô vọng mà hỏi nhưng mãi không hồi đáp...
Cứ luôn tự hỏi rằng, sao người không trả lời ta, sao lại bỏ ta một mình cô đơn thế này....
'Tách'
Một giọt nước cứ thế mà rơi xuống đất, tiếp đến là 2 3 giọt...
Bạn nghĩ đó là mưa ư...?
Không...
Đó là giọt nước mắt của kẻ yếu đuối kia đấy...
Một kẻ chỉ dám khóc thầm trong cô đơn...
Thật tội nghiệp thay cho sinh linh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/alltake-anh-sang-cua-tia-hy-vong/499743/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.